Dịch: Mã Phương Linh
“A, trong nhà có tóc của người phụ nữ khác, không thể nào, mẹ anh hôm qua cũng không đến, bà xã em nghe anh nói, anh thực sự không biết.”
“Được rồi Trương Hiểu Long, xem như tôi đã rõ, anh làm việc của anh đi.” Nói xong Vương Oánh ngắt điện thoại.
Bực mình tức giận ngồi xuống ghế salon, Vương Oánh càng nhìn đống tóc kia càng thấy không vừa mắt, vốn tưởng rằng Trương Hiểu Long sẽ phải thừa nhận nhưng lại không thể cậy mồm anh ta ra lấy nửa lời.
Ngồi một lát, Vương Oánh đành hốt đống tóc kia cho vào thùng rác.
Sau đó cô cũng chẳng còn tâm tình nào ngồi ở nhà nữa bèn sửa soạn quần áo rồi đi ra ngoài.
Trong khi đó Trương Hiểu Long liên tục gọi điện cho cô, không dưới 20 cuộc cô đều không bắt máy, cuối cùng cô bực quá tắt luôn điện thoại đi.
Đến chiều cô đi làm luôn, tận 11h mới về trong tình trạng mệt mỏi.
Lúc cô về, Trương Hiểu Long cũng ở nhà, nhìn thấy cô anh ta tức giận quát lên:
“Vương Oánh, cô bị làm sao vậy, có việc gì không thể nói chuyện được sao, đã không nghe máy lại còn tắt điện thoại.”
“Tôi bị làm sao? Anh xem lại bản thân mình đi xem ngày hôm qua đã làm nên chuyện gì, còn muốn gây sự với tôi nữa à?”
Vương Oánh tức giận ném túi xách lên ghế salon sau đó chạy vào giường ngồi bên mé cửa sổ khóc.
Trương Hiểu Long thấy Vương Oánh khóc cũng không đành lòng bèn chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2954971/quyen-12-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.