Dịch: Hàn Phong Vũ
Nói xong, Lưu Ngôn Mẫn còn cầm con búp bê barbie kia đưa lên huơ huơ trước tầm mắt Hạ Thiên Kỳ.
"Cái này là khi tôi còn nhỏ vẫn thường hay chơi, chỉ có điều vì sao mà thứ này còn ở đây được, tôi nhớ rõ là khi đó cũng đã bị ông nội tôi vứt bỏ đi rồi."
"Còn ở đó giải thích, người lẫn tang vật cũng đã tìm ra rồi mà còn giải thích gì nữa, chỉ có điều khẩu vị của anh cũng nặng quá rồi đi, con búp bê barbie này vẽ vời giống như quỷ vậy, anh ôm nó đi ngủ thì nửa đêm cũng không sợ thấy ác mộng."
Lưu Ngôn Mẫn nhạo báng nói xong lại cầm con búp bê barbie trong tay mình đặt xuống trở lại trên giường, sau đó quay về phía Triệu Tĩnh Thù nói:
"Ôm một con búp bê đi ngủ thì có thể thoải mái cái gì được chứ, ôm người vẫn thoải mái hơn, có đúng hay không Tĩnh Tĩnh?"
"Đúng cái đầu anh."
Triệu Tĩnh Thù liếc Lưu Ngôn Mẫn một cái đến trắng cả mắt, sau đó vẫn len lén nhìn thoáng qua phản ứng của Hạ Thiên Kỳ, nhưng lúc này toàn bộ sự tập trung của Hạ Thiên Kỳ đều đặt trên con búp bê barbie ở trên giường, không biết đang suy nghĩ chuyện gì mà hai đầu chân mày cau lại.
Thấy thế, Lưu Ngôn Mẫn thở dài bất đắc dĩ, bắt chuyện với Triệu Tĩnh Thù nói:
"Tôi nói Tĩnh Tĩnh này, Đông Thiên Kỵ này nhìn qua thì rất bình thường, nhưng mà trên thực tế thì cũng không khác bao nhiêu so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2954880/quyen-10-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.