Dịch: Witch_nhóm dịch Fair Play
Lúc dữ dằn gào thét, trong tay Lưu Chí Đào cầm một cây chủy thủ, hiển nhiên là gã đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
Tuy nhiên chuẩn bị và việc chắc chắn thực hiện lại là hai chuyện khác nhau, nếu như bọn người Hạ Thiên Kỳ có thể lùi một bước, có thể bỏ qua cho gã hoặc là để con nhện kia tiêu diệt hết bọn họ thì gã đã không sử dụng đến lá bài này.
Bởi vì trước mắt, vốn dĩ gã cũng không thể nào thao túng được lá bài này, phúc họa khó đoán, khó nói sẽ không dẫn lửa thiêu thân, lấy mạng đổi mạng với bọn người Hạ Thiên Kỳ.
Nhưng lửa đã đốt đến chân, gã không còn sự lựa chọn nào khác, không dùng cách này gã nhất định sẽ bị giết chết, nếu sử dụng ít ra còn có cơ hội sống, trường hợp xấu nhất chính là bọn họ lấy mạng đổi lấy mạng, cho dù chết, ít nhất phải kéo theo mấy người nữa.
Lưu Ngôn Mẫn khinh thường nhìn Lưu Chí Đào, vốn dĩ hắn không tin gã đã rơi vào đường cùng còn có thể nghĩ ra cách gì, ngược lại thì chân mày Lãnh Nguyệt hơi nhăn lại, giống như đã đoán ra được điều gì đó.
Cho đến khi Lưu Chí Đào dùng chủy thủ cắt trên cổ tay mình, Lãnh Nguyệt mới thật sự xác định được, sau đó vội kêu to nhắc nhở Mẫn Mẫn đang đứng gần gã:
"Mau ngăn hắn ta lại!"
Nghe thấy giọng nói lo lắng của Lãnh Nguyệt, Lưu Ngôn Mẫn mờ mịt, luống cuống đứng ngây tại chỗ, theo bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2954777/quyen-8-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.