Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó, trên cửa vang lên âm thanh mở cửa, hai tiếng "ken két".

Lưng Hạ Thiên Kỳ lạnh buốt, lúc này, hắn đang rất bất an nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ đang không ngừng lay động, khóe mắt vẫn không quên chú ý vào Tào Kim Hải đang chìm trong giấc mộng.

Hắn không biết có nên đánh thức Tào Kim Hải hay không, trước mắt có thể xác định, Tào Kim Hải không có bất cứ vấn đề nào, mà vấn đề là xuất phát từ cha mẹ của cậu ta.

Cha mẹ cậu ta, rất có thể đã bị quỷ nhập xác.

"Không có gì đáng sợ cả, chỉ có hai con quỷ nhập xác thôi, mình có thể đối phó được."

Hạ Thiên Kỳ đã nghe Lãnh Nguyệt nói qua, quỷ nhập xác chỉ có thể dựa vào sức lực trên cơ thể người bị nhập, bên trong đó là quỷ vật rất yếu tồn tại.

Sau khi đã nghĩ thông chuyện này, nỗi bất an trong lòng Hạ Thiên Kỳ đã bình phục lại, ngược lại, hắn còn muốn xem xem, hai con quỷ nhập xác kia có thể làm ra được chuyện gì.

Trong lòng nghĩ như vậy, hắn dứt khoát cẩn tận đi đến cửa, như vậy, cũng có thể ngăn chặn bọn chúng xông vào.

Không lâu sau, đã nghe được âm thanh từ cửa truyền đế.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Cửa không mở được, đã bị khóa trong rồi."

"Đáng chết!"

Nghe tiếng nói thầm ngoài cửa, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cười lạnh, nhưng vẫn không dám khinh thường, dù sao cũng không thể loại bỏ khả năng bọn hắn sẽ chạm trán.

Nhưng rất ngoài ý muốn đó là, ngoài cửa vậy mà đột nhiên không có động tĩnh gì nữa.

Đây là một loại cảm giác hết sức quỷ dị, một giây trước ngoài cửa còn nghe thấy tiếng người bàn tán xì xào, nhưng một giây sau lại hoàn toàn yên tĩnh.

Giống như xuất hiện một sức mạnh nào đó, đột nhiên ngăn chặn tiếng nói của hai con quỷ nhập xác ngoài cửa vậy.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Hạ Thiên Kỳ không dám lên tiếng, dù sao hắn đã từng lãnh hội qua quỷ vật xảo trá, tuyệt đối không thua kém người thường.

Nín thở nghe âm thanh ngoài cửa, đột nhiên Hạ Thiên Kỳ có cảm giác lạ nên quay đầu lại, trong phòng ngủ chỉ tràn ngập ánh trăng, có một đôi mắt lạnh như băng đang nhìn hắn chằm chằm.

Không biết Tào Kim Hải đã tỉnh lại từ lúc nào, xem bộ dạng giống như muốn tuột từ trên giường xuống.

"Xuỵt."

Thấy Tào Kim Hải muốn gọi mình, hắn ra hiệu bảo hắn im lặng, ý bảo cậu ta đừng lên tiếng. Thấy thế, trên mặt Tào Kim Hải lóe lên một chút mờ mịt, sau đó biến mất, khóe miệng hơi nhếch lên, rời khỏi giường, chậm rãi bước đến chỗ Hạ Thiên Kỳ đang ở cạnh cửa.

Ngoài cửa vẫn yên tĩnh như vậy, giống như hai con quỷ nhập xác đã rời đi.

Hạ Thiên Kỳ lùi về sau mấy bước, đụng phải Tào Kim Hải.

"Đúng thật cha mẹ mày có vấn đề."

Hạ Thiên Kỳ chỉ chỉ ngoài cửa, nói nhỏ đến mức giống như không thể nghe thấy âm thanh phát ra.

Nghe xong, trên mặt Tào Kim Hải tỏ ra rất kinh ngạc, tuy nhiên không đợi hắn mở miệng nói cái gì, ngoài cửa đã vang lên giọng nói của một phụ nữ:

"Có tiếng nói! Tôi nghe thấy trong cửa có giọng nói, bọn nó đang tỉnh."

Đột nhiên có âm thanh vang lên, trong lòng Hạ Thiên Kỳ kinh hoảng run rẩy, hắn biết hai con quỷ vật kia không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy, quả nhiên đang đứng ở ngoài cửa nghe lén.

"Vụng trộm đánh lén không thành, không phải là muốn công khai chém giết sao?"

Hạ Thiên Kỳ thầm chửi rửa một câu, tính quay đầu dặn dò Tào Kim Hải một câu, nhưng cậu ta đã đánh về phía hắn.

Đòn này ra tay rất mạnh, thẳng đến xương mũi Hạ Thiên Kỳ, cũng may Hạ Thiên Kỳ phản ứng rất nhanh, lúc này mới né sang một bên tránh đòn.

"Mày điên rồi!"

Hạ Thiên Kỳ không biết tại sao đột nhiên Tào Kim Hải lại ra tay với hắn, tuy nhiên nghĩ lại, hắn đã lập tức hiểu ra. Hai con quỷ nhập xác ngoài cửa không thể vào được, nên đã nhập vào người Tào Kim Hải.

Giống như chứng minh suy đoán của hắn, cửa phòng ngủ đang yên tĩnh, lúc này lại vang lên một tràng âm thanh xô đẩy.

Hiển nhiên quỷ vật ở ngoài cửa còn chưa tuyệt vọng.

Nhưng trong chuyện này lại xuất hiện một vấn đề, đó chính là, nếu như trên người Tào Kim Hải có năng lực của quỷ nhập xác, vậy thì cần gì phải làm ra bộ dạng lén lén lút lút, giống như dứt khoát đối với Lý Xương Dã vậy, quỷ nhập xác điều khiển cậu ta tự sát, không phải tốt hơn sao.

Nhưng hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, Tào Kim Hải lại đánh một đòn về phía hắn.

"Lệ Quỷ tao không đánh lại, nhưng xử lý mày thì tao dư sức."

Hạ Thiên Kỳ từ nhỏ đến giờ, điều không sợ nhất chính là đánh nhau, đừng nói Tào Kim Hải gầy yếu như vậy, ngay cả nhưng tên thân thể cường tráng, hắn cũng đánh cho đối phương răng rơi đầy đất.

Đã quyết định ra tay, Hạ Thiên Kỳ cũng không bị động trốn tránh nữa, sau khi nghiêng đầu né tránh nắm đấm của Tào Kim Hải, hắn liền xuất một thế rất đẹp, đá mạnh vào mặt cậu ta.

Tào Kim Hải gào lên thê thảm, thân thể bay ra một đoạn xa, nằm rạp trên đất, không nhúc nhích.

Hạ Thiên Kỳ không biết là cậu ta giả chết, hay là hôn mê thật, nên cũng không dám mạo muội qua đó, đành phải cảnh giác đứng nguyên tại chỗ. Đề phòng Tào Kim Hải lúc nào cũng có thể đứng dậy, liều mạng xông đến, cửa phòng lại sắp bị quỷ vật phá hủy mà chạy vào.

Nhịp tim càng lúc càng nhanh, Hạ Thiên Kỳ quệt ngang giọt mồ hôi trên trán, cùng lúc đó, cửa phòng ngủ cũng phát ra một tiếng vang "không cam lòng", rốt cục cũng bị phá tan.

Ngoài cửa, có một đôi nam nữ trung niên đang đứng đó, biểu cảm trên mặt sắc như con dao đang nằm trong tay họ, phát ra ánh sáng rất âm hiểm.

"Chúng mày rốt cục là loại quỷ nào? Nói cho chúng mày biết, không muốn chết thì nhanh chóng cút đi."

Đối với hai con quỷ vật cầm dao, hơn nữa lại không sợ chết, mặc dù Hạ Thiên Kỳ có chút năng lực, nhưng trong lòng hắn cũng rất lo sợ.

Tuy nhiên, tình huống này cũng không phải quá tệ, hắn không thu được lợi lộc gì, thì hai con quỷ vật kia cũng như vậy, không chiếm được tiện nghi nào.

"Chết!"

Hai con quỷ vật không để ý đến lời cảnh cáo của Hạ Thiên Kỳ, dùng cách thức dã man nhất lao đến chỗ hắn. Trong quá trình đó, Hạ Thiên Kỳ lùi lại phía sau, mãi đến lúc lưng chạm sát lên tường, mới dừng lại, bày ra tư thế phòng thủ.

Hai con quỷ nhập xác xong lên rất nhanh, nhưng toàn thân từ trên xuống dưới lại sơ hở trăm chỗ, Hạ Thiên Kỳ chọn ra tay với người phụ nữ trước, lúc người đó vung dao nhọn đâm về phía hắn, thì hắn lên gối, cánh tay nắm chặt cổ tay bà ta.

Mà trong khoảng thời gian đó, con dao trong tay người đàn ông trung niên cũng mạnh mẽ sượt qua.

Hai tay Hạ Thiên Kỳ bỗng nhiên phát lực, cổ tay của người đàn bà xoay một góc vuông 90 độ, sau đó thấy bà ta la lên thảm thiết, Hạ Thiên Kỳ đánh bà ta lăn ra xa, làm cho con dao trên tay người đàn ông đánh xuống cũng thất bại.

Người kia thấy một đòn của mình không có kết quả, nên càng liều mạng đánh tới, nhưng lần này, Hạ Thiên Kỳ đã sớm chuẩn bị, không đợi ông ta chém xuống, hắn đã đứng phắt dậy, nắm chặt cổ tay cánh tay đang cầm dao của ông ta.

Sức lực của đàn ông so với phụ nữ lớn hơn, nhưng quỷ nhập xác người chỉ có thể dựa vào sức lực con người, nhưng nó phát huy được sức mạnh, nên quả thật mạnh hơn người bình thường.

Tuy nhiên Hạ Thien Kỳ cũng không liều mạng với nó, kẹp nó vào nách, sau đó hạ khuỷu tay liên tiếp ra hai đòn ngoan độc, sau đó cảm giác sức lực của ông ta cũng đã giảm, hắn nắm lấy cơ hội đó, bẻ cong khuỷu tay của ông ta.

"Choảng!"

Theo tiếng la thê thảm của người đàn ông, con dao trong tay ông ta cũng rơi xuống đất, dội lên một loạt âm thanh liên tiếp.

Thấy vốn dĩ không có cách nào đối phó với Hạ Thiên Kỳ, hai con quỷ nhập xác cũng không tiếp tục cố gắng, sau khi nhìn hắn một cách độc ác, vội thoát khỏi phòng ngủ, rời khỏi.

Hạ Thiên Kỳ cũng không đuổi theo, dù thế nào đó cũng là cha mẹ Tào Kim Hải, hắn không thể xuống tay với hai người bọn họ. Mặt khác hắn cũng không yên lòng với Tào Kim Hải, ai biết hai con quỷ kia còn làm ra những trò gì.

Vậy nên, hiện tại, hắn chỉ có thể ở nơi này, trông chừng Tào Kim Hải.

Còn chuyện khác, chỉ đành chờ Lãnh Nguyệt đến rồi nói tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.