Dịch: Hàn Phong Vũ
Hạ Thiên Kỳ cũng không có ý tứ để mấy người Phương Sơn rời đi, dù nói thế nào thì ba người này cũng là giám đốc, chỉ cần hắn đưa cả ba người vào trong quỷ vực của mình, như vậy thực lực của bọn họ sẽ có thể khôi phục lại.
Đến lúc đó mỗi người thả ra chú pháp cấm kỵ, cho dù không thể đả thương con quỷ vương kia, ít nhất cũng có thể tạo được chút tác dụng kìm chân.
Dù sao giám đốc ở ngoại vực rất nhiều, thế nhưng giám đốc cấp cao lại quá ít, nếu muốn đối kháng lại liên minh quân phản loạn, sự phối hợp đoàn đội giữa mấy người thế này là không thể thiếu được.
Bằng không nếu không có phương pháp gì, từng người một chỉ biết nhắm mắt làm một mình, không cần thời gian quá lâu, ngoại vực sẽ bị liên minh quân phản loạn giết đến không còn một manh giáp.
Nên sau khi hắn hoàn thành việc thống nhất toàn bộ thế lực ở ngoại vực này, hắn sẽ phân chia các lão đại của những thế lực này, cứ vài người thành một tiểu đội, buộc bọn họ đi tiến hành mài dũa.
Lúc này hắn lại thử xem xét trước một chút, giám đốc hoặc giám đốc cấp cao có thể tạo thành cái phiền phức nhất định nào cho quỷ vương hay không.
Nghe được Hạ Thiên Kỳ muốn để bọn họ tham chiến, Triệu Thần và Uông Sơ vô ý thức lập tức muốn từ chối, thế nhưng mở miệng ra lại không dám nói.
Dù sao được Hạ Thiên Kỳ cứu một mạng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia-ii/2390870/quyen-1-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.