Dịch: Hàn Phong Vũ
Cho nên khi vừa nghe Phương Sơn báo lại chuyện quỷ vương xâm lấn quảng trường Lục Phong, trong lòng Hạ Thiên Kỳ không phải sinh ra ý niệm hỏng bét, trái lại là có chút xao động như vậy.
Bởi vì nếu như hắn có thể nuốt trọn một con quỷ vương, hoặc là giết được một con quỷ vương, vậy thì trong ngoại vực này, còn có ai dám xem thường sự hiện diện của hắn.
Còn ai dám không kính nể hắn?
Chỉ cần hắn có thể giết chết quỷ vương, hoặc là xua đuổi được quỷ vương, tiếng tăm của hắn sẽ lan ra khắp ngoại vực, người có tên cây có bóng, đến lúc đó hắn nhảy ra, lấy thân phận lão đại ra lệnh cho các giám đốc quảng trường thuộc hạ thống nhất các thế lực, thì có ai dám không nghe, hoặc là phản đối hắn chứ?
Vì sao những thế lực nhỏ của ngoại vực này biết sợ tam đại Minh Phủ, biết sợ liên minh quân phản loạn, nói một nghìn nói một vạn, cũng là vì hai phe thế lực kia có thể tiêu diệt bọn họ dễ dàng.
Cho nên chỉ cần thực lực của hắn nhận được tán thành của các giám đốc khác, ít nhiều gì cũng có thể dành cho những giám đốc ngoại vực này chút đảm bảo, vậy thì phần lớn mọi người sẽ chọn xếp thành hàng đến nơi.
Dù sao thì trong thế lực ở ngoại vực, nhân số chiếm nhiều nhất chính là người có thuật pháp, bọn họ vừa không thể nào bị Minh Phủ đưa vào, cũng không thể nào bị liên minh quân phản loạn thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia-ii/2390857/quyen-1-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.