Dịch: Hàn Phong Vũ
Lãnh Nguyệt nghe xong vẫn siết chặt nắm tay, xem ra vẫn còn đang chần chừ, may mà lúc này Vương Tang Du mở miệng nói:
"Giám đốc đưa Tĩnh Thù đi tôi cảm thấy con người cũng không quá xấu, chỉ nói là Tĩnh Thù là Phụ ma sư, đối với người bên hắn sẽ có sự trợ giúp rất lớn, lúc đó phải cò kè mặc cả một phen với giám đốc dẫn chúng tôi đi, sau đó mới đưa Triệu Tĩnh Thù đi.
Cho nên Tĩnh Thù sẽ không có nguy hiểm gì."
Nghe Vương Tang Du bổ sung, Lãnh Nguyệt mới xem như gật đầu đáp ứng, mà lúc này Thẩm Hoành Viêm lại đứng phía sau hỏi:
"Tôi có thể hỏi một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
"Vì sao anh lại muốn đi theo chúng tôi?"
Lương Nhược Vân nhìn Thẩm Hoành Viêm một cái, cũng không trả lời vấn đề của hắn, mà là hỏi ngược lại một câu.
"Không phải các người đi tìm Hạ Thiên Kỳ hay sao? Tôi và hắn từng có giao hẹn, nếu như tôi đến đệ nhị vực, sẽ đi tìm hắn."
"Ừ." Lương Nhược Vân gật đầu một cái, rồi không nói thêm gì nữa.
Bởi vì sau khi bọn họ rời khỏi nội vực, tất nhiên là phải đặt chân trong những thế lực nhỏ ở ngoại vực kia.
Mà Hạ Thiên Kỳ lại ở quảng trường Quang Ảnh trong số đó, cho nên trái lại cũng xem như đi đến chỗ Hạ Thiên Kỳ.
Mặc dù vẫn không cứu được Triệu Tĩnh Thù, thế nhưng nếu Triệu Tĩnh Thù tạm thời không có nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia-ii/2390854/quyen-1-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.