cục cưng tẻ ngắt bị vạch trần trong nháy mắt
Mộ Dung Long Sách cùng đại thần Phượng Vũ về tới trong phòng lớn, Phượng Vũ khoác áo khoác Long Sách cho hắn, lập tức quay lại góc sáng sủa, đưa lưng về phía mọi người đổi quần áo.
Long Sách buồn bực hỏi: ” Rốt cuộc đệ đệ của ta đi nơi nào?”
“Hắn lên Nguyệt Cung.” Đại thần Phượng Vũ vỗ vỗ bờ vai của hắn nói, “Ngươi yên tâm, hắn không có việc gì.”
“Vì cái gì lại chọn Đức Âm?” Long Sách bám riết không tha hỏi.
“Bởi vì bộ dạng của hắn giống ta thôi!” Phượng Vũ đại thần rầm rì, “Đây là vinh quang và may mắn của ngươi mà, người phàm, đệ đệ của ngươi chính là có được dung mạo của Bổn thần.” “Thế nhưng bộ dạng giống nhau…” Long Sách nhỏ giọng than thở.
“Dù sao cũng phải mất mấy ngày ngươi cứ thoải mái đi, buông lỏng tinh thần, coi ta thành đệ đệ của ngươi là tốt rồi.” Chim ý nói, “Đệ đệ của ngươi ăn cái gì, ta sẽ ăn cái đó.”
“Quả nhiên là ăn hàng giống nhau.” Long Sách = =
【 mạnh mẽ chen vào, về cái quần cộc rộng của Phượng Vũ —————— Nghe nói về sau khi quay lại, cái trò khóc lóc om sòm lăn lộn của chim ú, Thượng Hi thật sự giúp tiểu công nhà mình chế tạo một cái quần cộc phòng cháy cực lớn.
Lại nói tiểu thụ nuông chiều tiểu công như vậy cũng thật sự hiếm thấy a!
Ban đêm trăng treo trên cao, hai bóng người lặng lẽ vào chỗ vắng vẻ không có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174864/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.