có người coi trọng Long Sách
Một đêm tuyết nhẹ, khiến cho bên trong bên ngoài hoàng thành khoác một tấm áo choàng trắng.
Hàn mai trong sân, tuyết trắng mang theo mùi hương thơm mát. Cả khu vườn mang theo sắc lạnh, rồng uốn ánh bạc, người múa kiếm cơ hồ cùng với bông tuyết lả tả bay giữa đất rời tan làm một thể, kiếm thế nhẹ nhàng mang theo sắc bén bức người, kiếm phong lướt qua, đánh bay bông tuyết, vài cánh hoa đỏ thắm đậu xuống kiếm phong, người nọ nhẹ nhàng nhặt lên, nhàn nhạt nở nụ cười.
Mà người đang đứng nhìn ở chỗ hành lang gấp khúc, cư nhiên đã ngây dại mất rồi.
Người múa kiếm, đương nhiên là Mộ Dung Long Sách.
Còn người đang nhìn chính là Đại tướng quân Tiêu Mạc, vị kia dẫn theo đại quân tiến vào hoàng thành một trận đấu quyết tử, Đại tướng quân hộ giá có công, tiếng tăm lừng lẫy ở trên chiến trường giống như chiến tướng quỷ thần, cả người là khí phách trương cuồng, cường giả như vậy, trong đêm hôm đó tận mắt nhìn thấy Mộ Dung Long Sách bày mưu tính kế, tự mình tới chiến trận chém giết thì lòng vậy mà đã rơi vào tay giặc. Mộ Dung Long Sách, nam tử tài trí bất phàm cường thế, dáng người mạnh mẽ cao ngất, đã nhiều ngày rồi thế nhưng mộng cảnh ấy vẫn quanh quẩn vây lấy hắn không tiêu tan, rõ ràng cùng là người bá đạo như nhau, rõ ràng biết hắn cùng mình đều cùng một loại, cùng là bá chủ một phương, nhưng hết lần này tới lần khác không thể vảy đi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174849/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.