Mộ Dung Long Sách thật sự không muốn phải chứng kiến chuyện mất mặt như thế nữa, vì thế nói với Mộ Dung Đức Âm: “Như vậy đi, ta đi vào nhà vệ sinh một chuyến, một lát ngươi dùng một tờ ngân phiếu một lượng tặng cho người bưng trà bánh, nhớ kỹ, không cần cho nhiều nha! Cho dù hắn có nói cái gì, đều chỉ có thể cho mấy tờ một lượng!”
“Được, nhớ kỹ.” Mộ Dung Đức Âm gật đầu, Đức Âm là cục cưng thông minh biết nghe lời ca ca nói.
Mộ Dung Long Sách sau một phen dặn dò, cuối cùng cũng rời đi. Khi hắn rời đi không lâu thì có một tiểu mỹ nhân thắt lưng như cành liễu trong gió, vòng eo nhẹ nhàng mang theo bình trà thành thực đi tới. Mộ Dung Đức Âm ngẩng đầu đánh giá hắn, thấy hắn mặc không giống nam trang, cũng không giống nữ trang, nhưng cũng cực kỳ hoa lệ, nhấn mạnh chỗ eo thon mảnh, Mộ Dung Đức Âm liền hỏi:
“Đưa trà sao?”
Mỹ nhân áo xanh chính là hoa khôi ở đây, biết khách nhân căn phòng này là người ra tay xa xỉ nhất tối nay, hơn nữa lai lịch không nhỏ, vị công tử áo trắng mũ sa trước mặt này chính là thiếu chủ dung mạo khuynh quốc Thiên Võng trong truyền thuyết, vì thế cho nên hoa khôi tự mình dâng trà, chỉ vì lôi kéo, phải biết rằng, một tên tiểu quan nho nhỏ nếu muốn đứng ở trong thanh lâu này, không có thứ gì hơn so với việc có một chỗ dựa có quyền thế vững chắc đáng tin. “Vâng, tiểu nhân đúng là vội vàng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174776/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.