(chỉ vì cái tội lười không chịu học hành.)
Mộ Dung Đức Âm nhàm chán nhìn nước đi trên bàn cờ, tuy rằng tư thế hắn nghiêng người tựa vào xe lăn mắt nhìn bàn cờ rất đẹp mắt rất tao nhã, nhưng trên bàn cờ chỉ là mấy quân cờ bị hắn tiện tay tha lên, một đám quân cờ còn lại bị hắn xếp thành chồng, tầng tầng cao, lúc này chúng nó lung lay sắp đổ. Lập tức, hắn dùng ngón tay duyên dáng rút một quân cờ ở bên dưới ra, thế nhưng cũng không làm cho chồng quân cờ sụp xuống, không thể không nói, người kia thật sự là nhàm chán tới cực điểm.
Ngồi ở trên bàn nhìn thấy tất cả chuyện này, mèo mập Thiết Vân chìa cái móng vuốt thịt úc núc đô đô cào một cái tức thì ‘cách cách cạch ‘ tháp cờ đổ sập, lập tức bò nằm ở trên bàn cờ làm nũng với Mộ Dung Đức Âm.
Mộ Dung Đức Âm âm trầm cười cười, hắn quay đầu, nhìn chung quanh một chút không có ai, vì thế nhấc đầu chôn xuống, ở trên bụng Thiết Vân cọ ————gối đầu lông mèo thật thoải mái… …
Nhưng mà cảm khái của hắn còn chưa kịp biểu đạt, đã bị một trận tiếng bước chân đánh vỡ —— hắn nghe thấy ngoài cửa có một đội người đang đi tới nơi này, vì thế vội vàng ngẩng đầu vuốt quần áo, tiếp tục tạo hình mỹ nhân trầm ngâm hí khúc Liên Hoa Lạc. Người tới vẫn theo lệ là Lãnh Hồn, bất quá phía sau hắn mang theo một người.
Lãnh Hồn nói với hắn: “Ta nghĩ gần đây thiếu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174742/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.