Chương trước
Chương sau
“Vi huynh cũng không ngại.” Mộ Dung Long Sách ha ha cười, đột nhiên đứng dậy, tay áo phiêu động một chút đã đến bên người Mộ Dung Đức Âm. Hắn lấy ra một chiếc khăn tay lau nước dưa hấu trên miệng Đức Âm, tay kia tham nhập vào đùi đang nửa che nửa hở bởi y bào, hiểm ác cười nói: “Ta có thể huấn luyện đặc biệt cho ngươi trước ngày mai đi thử luyện.”

“Ngươi sờ đùi biết bao nhiêu lần rồi, bộ sờ như vậy sẽ thêm phần thú vị sao?” Đức Âm nhưng lại rất thờ ơ.

“Vậy là ngươi không biết lạc thú của sờ đùi rồi. Tỷ như nơi này…” Mộ Dung Long Sách nhân cơ hội dựa vào Đức Âm càng gần, cơ hồ dán vào vành tai hắn nói chuyện. Tay hắn vuốt ve trên đùi Đức Âm, cuối cùng tham nhập vào bên trong, cầm lấy bộ vị mấu chốt khiến cho Đức Âm rên lên một tiếng.

“Đức Âm, ngươi cũng không còn nhỏ, để vi huynh chỉ cho người cái gì gọi là chuyện người lớn.” Long Sách thấy Đức Âm không phản kháng lại càng làm càn. Lúc nãy còn cách một lớp quần áo, hiện tại tay hắn đã thâm nhập hẳn vào trong tiết khố của Đức Âm, không ngừng khiêu khích. Hắn đắc ý nhìn Đức Âm trong lòng ngực nhiệt độ cơ thể đang nóng dần lên.

“Ngươi không thể trốn tránh được t**h d*c đâu. Mà nếu đã không thể trốn tránh thì tại sao không thoải mái hưởng thụ? Đức Âm, loạn luân tội nghiệt sẽ càng gia tăng lạc thú và kích thích, lại đây, chúng ta sẽ đắm chìm cùng nhau…” Long Sách vươn đầu lưỡi cắn vành tai của Đức Âm, nỉ non hấp dẫn. “Ư…” Đức Âm không ngờ hầu hạ của Long Sách thật sự rất thoải mái, chỉ cảm thấy hạ thân nóng cháy, trong cơ thể như đang rong ruổi trên một con ngựa hoang.

Trong khi nói chuyện, Long Sách dùng tay còn lại lấy ra một điệp tử vàng ròng, trên mặt có hoa văn hoa mẫu đơn, chỉ cần ấn vào một nút, miệng nắp sẽ tự động mở ra. Hương khí tự động xông vào mũi. Bên trong dĩ nhiên là dầu b*i tr*n. Hắn lấy ra một lượng lớn, hoàn toàn không chút keo kiệt phần dầu đắt tiền này. Dù sao cũng là lần đầu tiên của Đức Âm, phải làm cho thật tốt để hắn biết thế nào là lạc thú thì sau nãy sẽ chủ động tác cầu.

Mộ Dung Đức Âm hừ lạnh nói: “Muốn ta đến ít nhất cũng phải là giường bạch ngọc, mành thủy tinh, gối tường vi và nhã nhạc. Long Sách ngươi thật sự quá háo sắc, làm cho ta thất vọng.”

“Âm Nhi ngoan của ta, sau này ta nhất định sẽ hảo hảo đền bù cho ngươi, làm phòng dát vàng cho ngươi được chứ?” Mộ Dung Long Sách như tên đã lên dây, sớm hưng phấn. Cách một lớp quần áo, Đức Âm cũng có thể cảm giác được vật đã ngẩng cao đang dán vào mình. Dứt lời, Long Sách xé mở quần áo vướng bận ở trên người Đức Âm, muốn dùng thuốc mỡ kia bôi lên mặt sau của hắn. Đức Âm chế ngự cổ tay Long Sách nói: “Dùng cho ngươi đi.”

“Cái gì?” Mộ Dung Long Sách biến sắc, không ngờ Đức Âm ra tay như điện, so với đùa giỡn ngày thường còn nhanh hơn vài phần. Nhảy mắt thiên địa nghịch đảo, đè hắn xuống giường.

“Đức Âm… Ngươi muốn làm gì?” Đáy lòng Mộ Dung Long Sách cảm giác lạnh lẽo hẳn.

“Huynh trưởng, ngươi còn nhớ rõ buổi sáng hôm nay, ở trên nóc nhà ngươi nói cái gì?” Đức Âm cùng hắn mặt đối mặt, ngay ở trên người hắn, sợi tóc tùy ý buông xõa trên ngực trên vai Mộ Dung Long Sách khiến cho Long Sách càng phát hoảng.

“Đức Âm! Ngươi muốn hủy tôn nghiêm của ta sao!!” Long Sách vô lực giãy d*c.

“Quan niệm của ta cùng huynh trưởng bất đồng. Nếu Đức Âm đã nhận định thì Đức Âm cả đời sẽ không quan tâm đến người nào khác nữa. Ta đã cho rằng ta có thể chờ đợi, chờ đến khi nào huynh trưởng đã không còn hứng thú với thiên hạ mỹ nam nữa.” Đức Âm đè lại bả vai đang giãy dụa của hắn, âm u nói: “Chính ngươi tự hủy đi nhẫn nại của ta với ngươi. Tôn nghiêm gì gì đó, hôm nay đập nát đi.”

“Đức Âm!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Ngươi không thể đối với ta như vậy!!!!!! Ngươi biết rất rõ ràng thân thể của ngươi không được!!! Thân thể của ngươi không thể làm loại sự tình này!!!!” Long Sách vớt vát đấu tranh.

“Cơ thể của ta tại sao lại không được?” Động tác của Mộ Dung Đức Âm dừng lại, nắm cằm của Long Sách hỏi.

“Khi ngươi vừa sinh ra bị người khác hạ độc!! Độc tính vẫn còn trong cơ thể! Nếu ngươi ở mặt trên thì toàn thân sẽ tê liệt mất!!!” Thời khắc khẩn cấp, Long Sách đành phải nói bừa.

“Huynh trưởng nếu đã biết thân thể ta không tốt thì đừng giãy dụa nữa, tránh phí sức đôi bên.” Đức Âm nói xong liền cầm lấy kim điệp tử lúc nãy Long Sách để rơi, cũng lấy ra rất nhiều thuốc mỡ, mặc kệ Long Sách liều chết giãy dụa đã đem toàn bộ theo chỉ tay đưa vào hậu huyệt nhỏ hẹp.

“A a a a a a a a!!! Đức Âm ta sẽ không tha cho ngươi!!! Ta muốn chém ngươi thành tám mảnh!!!” Long Sách ý muốn hét to nhưng lập tức bị Đức Âm lấy tay che miệng, chỉ có thể phát ra âm tiết không rõ ràng. Trong lúc kịch liệt kháng cự như vậy, Đức Âm hoàn toàn không chút kỹ thuật gì đem Long Sách…

[Thời khắc hài hòa, vô cùng hài hòa]

——

Sáng hôm sau, Long Sách cảm thấy như bị mình Thái Sơn đè lên, sau đó bị xé nát, rồi bị băm thây vạn đoạn quăng vào dung nham. Tóm lại, thân thể đã không còn là của hắn nữa. Đức Âm so với tưởng tượng của hắn còn đáng sợ hơn ngàn lần!! Dục cầu kiểu gì mà tạo ra lực phá hoại kiểu như hắn vậy!!

Dù sao, tôn nghiêm gì gì đó đã muốn vỡ vụn thành bụi phấn theo gió bay đi.

Có điều, hắn tuyệt đối sẽ tiếp tục theo đuổi thiên hạ mỹ nam!!! Để trả thù Đức Âm!!!

Long Sách cắn răng thề.

Đức Âm cũng coi như chu đáo. Ngày chưa sáng liền đi nấu nước, sau đó ôm Long Sách đi tắm rửa, rồi thay lại sàng đan. Ảnh vệ muốn giúp nhưng bị hắn để qua một bên.

Hơn nữa, hắn nói với Long Sách: “Ta sẽ phụ trách ngươi mà.”

“Phụ cái đầu ngươi!!! Ta kiếm tiền cho ngươi nuôi ngươi, ngươi liền như vậy đối ta!!! Ngươi là đồ ăn cháo đá bát!!” Long Sách nằm sấp ở trên giường mắng to, nghĩ muốn đạp chết hắn nhưng mà hạ thân đau nhức, không còn chút khí lực để nhúc nhích.

“Huynh trưởng,” Đức Âm trước khi đi nhịn không được quay đầu lại nhìn hắn một cái, hỏi: “Cảm giác tối hôm qua, có phải là mỹ vị mà huynh trưởng thường xuyên nhắc tới hay không?”

“A a a a a a a a a!! Ngươi đi chết đi!!!” Đáng thương cho Long Sách trộm gà không thành lại còn phải hiến thân tuyệt vọng rên rỉ. Vì cái gì lại ở nơi đây, thời điểm này với phương thức như vậy chấm dứt khổ luyến mười mấy năm của hắn với Đức Âm chứ!!! Vì cái gì vận mệnh lại trêu cợt, khiến cho tình cảm huynh đệ của cả hai tốt đẹp (?) như thế trở thành người yêu (?) vi phạm đến nhân luân bối đức! Vì cái gì phải nhẫn tâm phá nát tôn nghiêm của hắn!!!

Mộ Dung Long Sách ôm mặt, thống khổ trăn trở. Khi hắn mở mắt ra, ánh mắt hung tàn lóe lên, kế hoạch trả thù đáng sợ đã thành hình trong lòng!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.