Sau một ngày vào Tuyệt Ảnh Thành, tin tức không hay rốt cuộc đến.
Đó là vào buổi trưa, thời tiết âm u. Mộ Dung Đức Âm nằm trên giường, kiều chân bắt chéo ngủ trưa còn Long Sách nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng người tới, Long Sách lập tức bật dậy, đem chăn đắp lên người Đức Âm. Mộ Dung Đức Âm đầu nghiêng qua một bên, hai chân nằm thẳng, giả chết.
“Tuyệt Ảnh Thành nhị đương gia đến đấy.” Mộ Dung Long Sách vươn đầu nhìn ra bên ngoài, sắc mặt ngưng trọng nói, “Ta ra xem thử, ngươi chờ ở đây đi.”
“Đi đi.” Mộ Dung Đức Âm vui vẻ giả làm người bệnh. Vì thế Mộ Dung Long Sách đi ra ngoài, thật lâu lúc sau mới nghe được bước chân đang hướng về phía phòng ngủ. Một giọng nam tử xa lạ nói: “Nghe nói Đức Âm công tử cũng bị thương không nhẹ, Nam Cung Thiên Sơn đại diện cho Tuyệt Ảnh Thành đến thăm hỏi.” Nói xong có một đám người đi theo hướng về phía giường. Mộ Dung Đức Âm nhắm mắt nhưng cũng có thể cảm thấy màn giường của mình bị nhấc lên, ngay sau đó là tiếng hấp khí cùng với tiếng than nhẹ “Thật đẹp”.
Qua thật lâu, Mộ Dung Long Sách mới nói: “Đức Âm vừa mới ngủ, chúng ta ra ngoài nói chuyện.”
Đi cùng Nam Cung Thiên Sơn qua chỗ khác, hắn nhỏ giọng nói: “Tình hình của thành chủ thế nào rồi?”
Nam Cung Thiên Sơn buồn bã nói: “Hắn mất trí nhớ. Lần này thế lực ám sát kia thực cả gan làm loạn, dấu vết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174643/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.