Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Không khí cứng ngắc cứ tiếp tục kéo dài như vậy. Sát ý của Mộ Dung Đức Âm càng lúc càng đậm đến nỗi ngay cả Ân Cốt và hoàng đế đều có thể nhận thấy được. Tuy rằng sắc mặt mọi người tái nhợt, cật lực dùng ánh mắt ngăn cản hắn nhưng mà Đức Âm vẫn cứ nhìn chằm chằm vào thành chủ, ánh mắt ẩn hiện huyết tinh.
Thành chủ vẫn chắp tay sau lưng, ở trên bờ đợi xe ngựa xa xoa của mình sắp đến, mặc dù quay mặt đối phía với Mộ Dung Đức Âm nhưng sau lưng lại như có mắt. [Đáng tiếc đôi mắt này không nhìn thấy tóc của mình]
“Mộ Dung Đức Âm, mỹ nhân càng oán hận thù nhiều thì càng khiến ta vui vẻ. Ta thật chờ mong ngươi sẽ như thế nào khi bị ta hàng phục. Việc vui sướng nhất đời này chính là thuần hóa một hãn mã tuyệt thế, khiến cho nó thành thành thật thật để cho chủ nhân cưỡi lên rong ruổi, ha ha ha ha…” Thành chủ dùng thanh âm thấp mị ha ha cười nói.
Thanh âm kia có thể khiến vô số nữ nhân động tâm. “Vô liêm sỉ! Đồ vô liêm sỉ vương bát đản tự đại cuồng ngươi không muốn sống nữa dám đùa giỡn Đức Âm của nhà ta thì chết đi là vừa! Đồ cặn bã phế vật hói đầu! Giết hắn! Giết hắn! Giết hắn! Giết hắn! Giết hắn! Giết hắn! Giết hắn!” Mộ Dung Long Sách dưới đáy lòng mắng.
Thế nhưng, lý trí lập tức nói cho hắn biết, ngàn vạn lần không thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174639/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.