* Nhảy số chương thôi nhé, nội dung vẫn bình thường.
Côn trùng kêu, gió thổi nhè nhẹ.
Gió từ Thông Lĩnh thổi tới, đến Thú huyện thì không còn mãnh liệt nữa.
Trăng sáng treo cao, trời sao lấm chấm, phủ đại đô đốc lúc này đã tắt đèn chìm vào bóng tối.
Một bóng đen lặng lẽ tới cửa thư phòng Đổng Phi thường làm việc, do trời nóng, cửa phòng mở toang, Đổng Phi ngủ gục trên bàn, ánh đèn trong phòng lay lắt.
- Kẻ nào?
Khi bóng đen sắp đi qua cửa thư phòng thì một giọng âm u lạnh lẽo vang lên, từ trong bóng tối một người nhảy ra, mặc giáp đen che ngực và chỗ trọng yếu tứ chi, nhìn nam tử kia.
- A, tiểu nhân là Đồng Hi, tham kiến giáo úy đại nhân.
Người đó là nam nhân chừng ba mươi, trông khôi ngô cường tráng.
Giáo úy trước mặt hắn là Đổng Thiết, người không mang binh khí mà khiến người ta lạnh run. Đổng Hi biết trong phủ đại đô đốc, người khó đối phó nhất không phải là Đổng Phi, mà là Đổng Thiết.
Đổng Thiết đã lập gia thất, nhưng ở trong phủ đại đô đốc, thường ngày đảm nhận chuyện hộ vệ, toàn bộ hộ vệ trong phủ đều là kỹ kích sĩ do một tay Đổng Thiết huấn luyện ra. Nhìn hắn không mang kiếm, nhưng ai cũng biết người Đổng Thiết không bao giờ rời kiếm, nói tới giết người, không kém bất kỳ ai.
Đổng Hi nói:
- Tiểu nhân thấy đại đô đốc ngủ rồi, sợ đại đô đốc bị lạnh, cho nên.
- Ngươi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-han/1859872/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.