Lạc Dương, tòa thành phố từ xưa này rốt cuộc đã làm qua đô thành của mấy triều?
Môn lịch sử của Đổng Phi không tốt, cũng không phải rất rõ ràng. Có điều y nghe Vương Cơ nói qua, tòa thành này vào triều Chu đã từng là một tòa vương đô. Từ sau khi Quang Vũ phục hưng Hán thất, Lạc Dương càng trở thành trung tâm chính trị và thương nghiệp của cả thiên hạ.
Nếu là trung tâm, vậy rất phồn hoa!
Mặc dù khí trời rất lạnh, nhưng bên trong thành Lạc Dương vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Từ phủ đại tướng quân đi ra, Đổng Phi và Lư Thực sóng vai bước chậm trên con đường. Nhìn ra được, ở đây đã từng đổ tuyết lớn, bởi vì trên mái hiên còn có vết tuyết đọng. Nhưng trên đường lại không nhìn thấy chút vết nước của tuyết đọng tan ra.
Trên con đường đến Nghênh Xuân môn, Lư Thực không nói gì.
Đổng Thiết dắt ngựa đi theo phía sau, còn có tuỳ tùng của Lư Thực cũng yên lặng đi theo.
Bầu không khí rất vi diệu, Đổng Phi không nghĩ ra được, rốt cuộc Lư Thực đến tìm y là muốn nói chuyện gì?
- Hiền điệt!
Thấy đã sắp đến Nghênh Xuân môn, Lư Thực rốt cuộc nhịn không được mở miệng:
- Thật ra lão hủ tìm ngươi, là có một việc cầu ngươi.
Chú ý, Lư Thực dùng chữ "cầu".
Đổng Phi ngạc nhiên nhìn Lư Thực, khó hiểu nói:
- Lư công, lời này của ngài có thể nói. . . Ngài đức cao vọng trọng, tiểu điệt thật sự không gánh nổi. Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-han/1859745/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.