*Số thứ tự chương lại bị nhảy, nhưng nội dung vẫn bình thường không sao nhé :P
Trời có sao, ánh sao loé ra giữa màn đêm. Đổng Phi cùng với Điển Vi dưới ánh trăng phóng ngựa như bay, hướng tới Võ lăng Sơn.
Vốn gã đệ tử của Trương Cơ muốn trang bị cho hắn mấy trăm tên quan quân, nhưng Đổng Phi lại cự tuyệt, thậm chí ngay cả Cự ma sĩ đều lưu lại Trường Sa, hai người bốn ngựa nhanh chóng lên đường, dọc theo đường đi không chút ngưng nghỉ, ước chừng chạy được hai, ba trăm dặm thì mới dừng lại, phía trên đường không có vết chân, bốn phía có đồng xanh bát ngát, nhìn trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Đổng Phi dừng ngựa, đột nhiên dò hỏi: “ Điển đại ca, hôm nay là ngày bao nhiêu?”
Điển Vi không kịp phản ứng, chợt đưa đầu ngón tay tính qua một lần, cười nói: “ Tháng giêng sơ bát ( hình như là ngày8/12). Chủ công, như thế nào lại đột nhiên hỏi ngày? Dọc theo đường đi, ta chưa bao giờ nghe người hỏi qua chuyện này.”
Đổng Phi cười nói: “ Điển đại ca, nơi này chỉ có chúng ta hai người, ngươi đừng luôn gọi ta là chủ công, ta chưa bao giờ xem ngươi là thuộc hạ, mà chỉ xem ngươi như huynh trưởng, nếu trước mặt người khác ngươi cứ như thế gọi ta, nhưng nếu riêng lẻ thì hãy gọi ta là A Sửu huynh đệ thì hay hơn, như vậy so với hai từ chủ công thì dễ nghe hơn nhiều.”
Vẻ mặt của Điển Vi kích động vạn phần, “ Như vậy sao được, ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-han/1859660/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.