Khí trời thật đẹp, ít nhất là sau khi hết mùa hạ, thời tiết kiểu như thế này cũng thật hiếm .
Thời tiết tốt cùng mang đến cho con người một tâm trạng tốt. Đổng Phi lại càng như thế, bởi vì hắn đã gặp được con người kiếp trước hắn sung bái nhất.
Tuy rằng người kia bây giờ vẫn là một tiểu tử ốc sên thong lòng nước mũi, nhưng Đổng Phi biết được thành tựu tương lai của con ốc sên này sẽ kinh người như thế nào, đương nhiên cũng cực kỳ thê lương.
“Ra quân chưa thắng thân đã thác. Khiến lệ anh hùng chan chứa rơi.”
Không biết được tiểu ốc sên này có kết cuộc giống với lịch sử không? Đổng Phi ngồi trên lưng ngựa, hứng thú nhìn về phía trước.
Chiếc xe phía trước hiện ra một cặp mắt đen như mực, nhấp nháy nhìn hắn.
Đổng Phi không khỏi hướng tới tiểu ốc sên trong xe cười, tiểu ốc sên bĩu môi một cái, oa oa khóc.
Xa xa phía trước chính là Từ Châu , đoàn xe đột nhiên ngừng lại.
Chỉ lát sau, Gia Cát khuê phái người đi lại, Đổng Phi nhảy xuống ngựa theo tên gia nhân kia tiến vào trung tâm của đoàn xe.
“Quân Cống tiên sinh, tại sao không đi tiếp ?”
Gia Cát khuê thấp giọng: “Phi công tử, vừa rồi ta phái người đi do thám phát hiện phía trước có rất nhiều quân Khăn Vàng. Xem bộ dạng của bọn chúng nhất định là đang tìm ngươi, chỉ sợ chúng ta không thể tiến vào Từ Châu .”
Không ngờ Thái bình đạo đã phát triển tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-han/1859654/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.