Thiên Lôi dẫn theo hai trăm kỵ binh lội tuyết xông qua rãnh, cách đó không xa, đám người Đổng Phi như ẩn như hiện, nhìn qua tựa hồ giống như đang kinh hoàng, sau khi qua sườn núi thì không thấy tung tích. Thiên Lôi không suy nghĩ đã liên tục giục Hòng cân lực sĩ đẩy nhanh tốc độ, sau khi đi qua sườn núi tựa hồ không có lối đi, ở rừng cây phía trước, loáng thoáng có thể chứng kiến thân ảnh của đám người, còn có thanh âm mơ hồ của của tiếng cãi vã, nghe qua thì giống như đang tranh cãi về những người đó đang nhập vào tử lộ.
Thiên Lôi đại hỉ, thiết mâu ở không trung huơ lên, “Tặc tử không có đường đi, đuổi, mau đuổi theo, giết được tặc tử thưởng mười kim.”
Mười kim tại thời điểm đó không phải là ít, đám Hoàng cân lực sĩ lập tức hưng phấn lên, theo phía sau Thiên Lôi xông vào rừng cây.
Một trăm bước……Sáu mươi bước. …Thanh âm trong rừng thưa đột nhiên tiêu thất, bóng dáng đám người phía trước cũng không thấy.
“Xông vào, xông vào a!”
Thiên Lôi cũng không cảm thấy địa phương nào không đúng, vẫn mang người đuổi về phía trước, năm mươi bước, ba mươi bước…. Mắt thấy sẽ tiến vào rừng thưa, đột nhiên có một tiếng sét như sấm đánh từ rừng thưa vang ra.
Một mũi ô quang gào thét bay về phía Thiên Lôi, nhưng ánh mắt Thiên Lôi cũng nhanh nhẹn, nhanh chóng đưa mâu hướng về phía trước, chợt nghe một tiếng đang thanh thuý vang lên, quanh quẩn ở không trung, lực đạo của Ô quang chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-han/1859650/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.