Tam Định phủ là một thành trấn lớn phồn hoa, đường phố rộng lớn lạichỉnh tề, nóc nhà nối tiếp san sát nhau, lầu các tương liên, trên đườngcửa hàng nhiều vô kể, sinh ý phát triển, mới sáng tinh mơ người ra đường đã đông đúc, tấp ập, náo nhiệt. Trong ngọ Tiểu Liên trên phố Đại Phúccó khách sạn Gia Phúc, tuy rằng không lớn lắm, thiết kế cũng không hoalệ nhưng nhìn giản dị lại khoan khóai, nhẹ nhàng, có cảm giác gần gũinên Thủy Tâm chọn ở trọ tại đây.
Đem Băng Phách (là con ngựa của Triển Ngạo Trúc í, bi giờ mới biết tên) cho tiểu nhịn chăm sóc, mướm một gian phòng tốt để nghỉ ngơi, sau khirửa mặt, ném lại gói đồ, Thủy Tâm liền lôi kéo Triển Ngạo Trúc cùng MậpMập đến phòng ăn dùng đồ ăn sáng, gần đây nàng luôn muốn ăn, hơn nữacũng không muốn mọi người bị đói
Uống cháo, ăn bánh củ cải nướng cho đến khi no căng, Thủy Tâm mới vẫy tay gọi tiểu nhị.
Tiểu nhị vội tươi cười, chạy đến ân cần hỏi ” vị phu nhân này có gì cần phân phó?”
“Tiểu nhị ca, ta muốn đi dạo chung quanh, người có đề nghị gì không?
Điếm tiểu nhị ngẩng đầu nhìn bốn phía, thấy thực khách trong điếmcũng không đông lắm, cũng không có nhiều việc để làm, hắn liền khoátkhăn lên vai, hai tay xoa xoa, miệng cười đến nhe cả răng, cúi đầu nói ” vị phu nhân này, Tam Định phủ là nơi có rất nhiều chỗ để du ngọan chẳng hay phu nhân muốn vui chơi hay là ngắm cảnh?”
“Ngươi nói ra xem rồi ta sẽ quyết định”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-duong-phac-lang/3076197/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.