Cuối cùng Thủy Tâm cũng quyết định vì cha con Triển Ngạo Trúc, mà từbỏ giấc mơ nữ hiệp của mình. Đây là lúc rời đi Lãnh gia trang khỏang bốn tháng, lúc đầu xuân nàng đã hạ quyết tâm.
Cùng Triển Ngạo Trúc sống đời vợ chồng tuy rằng buồn tẻ nhưng cũng là bình yên, thỉnh thỏang có tranh cãi thì cũng do nàng ầm ĩ mà thôi, đócũng coi như là tăng thêm gia vị. Quang trọng nhất, nàng nghĩ đã gả chohắn, vậy thì giúp hắn nấu cơm giặt quần áo, lo việc trong nhà, đuơngnhiên làm ấm giường cũng rất quan trọng. Nói chung, nàng cho rằng mìnhvẫn còn chút hữu dụng. Cho nên nói, phu quân “cần” nàng, cho nên nàng là thê tử thì phải “chiếu cố” hắn. Còn có Mập Mập, tuy rằng thông minhnhưng dù sao vẫn là tiểu oa nhi, cần có mẫu thân chăn sóc mới được.
Trượng phu và con đều cần nàng, đây là an ủi lớn nhất của nàng, cũnglà nguyên nhân lớn nhất làm cho nàng dần dần quên mất giấc mơ hiệp nữ.Có lẽ chờ sau khi con lớn lên, nàng có thể thử thuyết phục tướng công,cùng nàng hành tẩu giang hồ, làm đôi thần tiên hiệp lữ một thời gian. Dù có một ít cũng còn hơn không a! Nhiệt tình làm hiền thê từ mẫu của nàng càng ngày càng cao như lửa cháy, nhưng còn chưa đến đỉnh điểm đã bị cha con bọn họ liên thủ “tạt” cho một thùng nước đá lớn là tắt, chỉ còn làn khói theo gió bay đi, một chút vết tích cũng không còn.
Tiết thanh minh là ngày tết tổ cũng là hội đạp thanh, hiếu động, họabát như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-duong-phac-lang/3076190/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.