Từ sau hôm kia, mấy ngày sau đó thời tiết vẫn luôn thực không tồi.
Tô Kỷ Miên trong khoảng thời gian này có chút bận, rốt cuộc cách thời gian nghỉ Tết không còn xa, chương trình học có điểm khẩn, hơn nữa còn có khóa học phòng vẽ tranh, cho nên chỉ có thể dành ra thời gian cùng Đỗ Thanh Thanh vào buổi cơm chiều.
Nhưng cho dù là như thế, Đỗ Thanh Thanh cũng vẫn rất vui vẻ.
Mỗi ngày có thể thấy bạn gái là được, cùng nhau trò chuyện tâm sự nắm nắm tay nhỏ, mệt mỏi cả ngày đều có thể tiêu tan.
Mà dư lại hơn phân nửa thời gian, chỉ đành dành cho đám khoai tây kia ——
Khoai tây nàng trồng cơ bản sắp có thể thu hoạch rồi.
Đỗ Thanh Thanh vui vẻ cực, mỗi ngày sung sướng chạy ra ngoài ruộng nhìn xem, mắt thấy cũng không sai biệt lắm, liền mau chóng liên hệ xe tải lớn, từng đám kéo chúng nó đến chỗ cần đi.
Cũng nhìn khoản tiền thanh toán nhảy vào tài khoản.
Vui sướng không hề nhỏ, vội vàng mở bản ghi nhớ ghi chú lại số tiền, một phần dùng để mua hạt giống đặt mua thiết bị mới, mà hơn phân nửa phần còn lại thì như cũ được dùng để dành cho Tô Kỷ Miên, coi như là tiền để dành cưới vợ, muốn để lại cho nàng sau này xuất ngoại đào tạo chuyên sâu.
"Cô tốt xấu gì cũng chừa cho tôi một xíu đi." Hệ thống nhìn thấy ủy khuất vô cùng, "Tôi mỗi ngày đều phải xem mosaic, không có công lao cũng có khổ lao mà."
"Chúng ta thương lượng tí đi." Nàng nói, "Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-xung-la-nu-chu-dau-qua-tim-sung/983732/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.