Lần điều tra này vẫn như cũ không thu hoạch được gì, nhân vật khả nghi theo lời nhân viên kia nói chỉ là dân cư trong thế giới đó, không chút liên quan gì đến người bọn họ muốn tìm.
Tia hy vọng lại bị dập tắt, nhưng mà cũng chỉ trong nháy mắt.
Sớm đã thành thói quen.
Tô Kỷ Miên nhăn mi, cùng hai vị cảnh sát Lưu-Dương rời khỏi thế giới, kêu thư ký dẫn bọn hắn đi uống dung dịch dinh dưỡng.
Bản thân lại ngồi ở trước màn hình ảo tra tìm một hồi lâu, tìm kiếm địa điểm tiếp theo muốn đi thăm dò.
Kỳ thật...... Đến nay cách thời gian khởi kiện án tử đã gần 6 năm, thời gian lâu lắm rồi, ngay cả ký ức cũng bị bao phủ một tầng sương mù, cho đến hôm nay có lẽ căn bản cũng không có bao nhiêu người còn có thể nhớ rõ cảnh tượng ngay lúc đó.
Ngoại trừ Tô Kỷ Miên.
Nhiều năm như vậy, nàng chưa bao giờ quên được hình ảnh khi đó.
Hình ảnh hai người chết thảm, dưới thân chảy ra máu tươi, trong không khí phiêu tán mùi máu tanh gay mũi, cùng với tiếng tim mình đập mất khống chế vì sợ hãi.
Cùng với, tràn đầy lo lắng.
Lo lắng nếu đứa trẻ kia biết được, rốt cuộc sẽ có bao nhiêu khổ sở cùng bi phẫn.
Từ lúc đó nàng đã vô cùng đau lòng cho cô bé kia, nhưng ngay sau khi nghe được từ chỗ cha mình những tiến triển kế tiếp của vụ án, một ít tin tức liên quan cùng với âm mưu đằng sau vụ việc, cái loại đau lòng này càng thêm mãnh liệt.
Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-xung-la-nu-chu-dau-qua-tim-sung/983729/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.