Hắn muốn thành thân, muốn kết duyên với giai nhân âu yếm trong lòng hắn, muốn thú nàng về làm nương tử của hắn.
Từ cái đêm được Bạch Tể Viễn nhận lời, mấy ngày nay cho tới tận bây giờ, trong lòng hắn tràn ngập vui sướng cùng khát khao.
Tuy hắn không thể tưởng tượng cuộc sống sau này sẽ tốt đẹp như thế nào.
Nhưng hắn biết, từ nay về sau, hắn không còn cô đơn một mình, hắn có gia, có thê tử, sau này, có thể có một đám tiểu hài tử.
Viễn cảnh tốt đẹp như vậy, chỉ cần nghĩ đến, dù có ngủ cũng tỉnh lại.
Sống hai mươi năm năm tháng, chưa bao giờ hắn có cảm giác như vậy.
Giống như toàn bộ thế gian đều trở nên tốt đẹp, trong mắt hắn, không còn nhìn thấy một chút điều đáng ghê tởm nào đó.
Đáng tiếc tất cả niềm huân hoan chỉ vì lời nói của người được coi là mẫu thân hắn phá tan tất cả.
Hắn không biết nên hình dung tâm tình lúc này của mình như thế nào, cũng không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt với vị nhạc phụ hai canh giờ trước còn răn dạy hắn, hoài nghi hắn, cuối cùng vẫn tin lời hắn cam đoan.
Càng không biết nên dùng lời gì để nói với nữ nhân xa lạ được gọi là mẫu thân.
Hắn ngơ ngác đứng ngoài cửa viện, hắn không còn nghe thấy tiếng ồn ào bên trong nữa.
Trong đầu hắn lúc này hiện lên thảm cảnh mà hắn đã từng trãi qua khi còn nhỏ.
Đây là đoạn ký ức hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-phu-trung-sinh/2973003/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.