Nghe Tiếu Túc hoài nghi lời đồn đãi có khả năng liên quan đến Tống Sùng cùng Dương gia, Lỗ Ninh cả kinh nhảy dựng lên, ngã cả ghế, trong đầu tràn đầy nghi hoặc:
- Lão đại, có phải ngươi đã suy nghĩ quá nhiều? Sao có người ngu như vậy, đem nước bẩn trên đầu mình hãm hại người khác, bọn họ có mục đích gì? Cũng không có thâm thù đại hận gì với ngươi, lại có thể sử dụng phương thức đồng quy môn tận này? Hơn nữa, cho dù hãm hại thành công, bọn họ cũng không có gì ưu việt, cần gì chứ?
Cũng không thể trách Lỗ Ninh ngạc nhiên nghĩ như vậy, suốt ngày ở trong doanh trại, đầu toàn cơ bắp thì làm gì biết đến những chuyện đấu đá, càng không thể nào tưởng tượng có người sẽ làm chuyện hại người thiệt mình như thế.
Trên đời này sẽ không có người tự hắc nước bẩn lên đầu để hãm hạ người khác! Cũng không chỉ mình hắn, đổi lại là người khác, cũng sẽ không tin tưởng.
Huống chi, chuyện này liên quan đến mặt mũi đế vương, không phải là chuyện tầm thường dễ dàng giải quyết.
Huyết mạch hoàng gia lẫn lộn liên quan đến sơn hà xã tắc.
Loại chuyện này đồn đãi ra ngoài, coi như hắn đã vô duyên với vương vị.
Tống Sùng là ân sư của Ký Vương, Dương gia là mẫu gia của Ký Vương, nếu hắn thượng vị, bọn họ sẽ là quốc sư cùng quốc cữu a!
Loại chuyện tổn hại như vậy sao có thể làm ra?
Nhưng Tiếu Túc đã nói như vậy, hắn không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-phu-trung-sinh/2972988/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.