Có được tiên dược cùng phương thuốc, thái tử, Bạch Triệt cùng đám thái y ngự y, vội vàng đi tìm dược, phối dược, nấu dược, Nhan Di Á tự mình vào trong phòng chiếu cố ca ca của nàng.
Mọi người đều có chuyện để làm, chỉ có Bạch Thanh mờ mịt nhìn xung quanh, cảm thấy mình dư thừa.
Tự giễu cười cười, nàng liền đứng dậy rời đi đến ngoại thư phòng của phụ thân.
Lẳng lặng ngồi yên bên cạnh cửa sổ, ánh mắt mờ mịt nhìn cảnh vật bên ngoài.
Cuối giờ dậu đầu giờ tuất Bạch Tể Viễn mệt mỏi về phủ bước vào thư phòng, liền thấy nữ nhi của mình.
- Xíu làm sao vậy?
Hắn đi qua đi, nâng tay xoa nhẹ đầu nàng, thấp giọng hỏi.
Đã lâu rồi từ lúc nàng theo Đồ thị, Vương thị tham gia hội Thám Hoa quen biết Viên Mậu Lâm đã không còn đến nơi này đợi hắn nữa.
Hôm nay đột nhiên thấy nàng, hắn có chút không thích ứng.
- Phụ thân!
Bạch Thanh phục hồi tinh thần, nhìn phụ thân lo lắng quan tâm nàng.
Đôi mắt nàng ẩm ướt, nàng lo sợ, sợ tiên dược không cứu được hắn.
Là phàm nhân sao có thể cãi lại ý trời, mệnh Tiếu Túc đã như ngọn đèn cạn dầu.
Hắn vẫn không tránh được kiếp nạn năm trước, số mệnh hắn phải tử.
Như số mệnh Bạch gia phải nhà tan cửa nát.
- Là vì Tử Truyền?
Trong lòng Bạch Tể Viễn âm thầm than thở nữ nhi lớn rồi không giữ được, đành trấn an:
- Đừng lo lắng, phụ thân vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-phu-trung-sinh/2972980/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.