Sắc trời hơi có tia sáng, Tiếu Túc lưu luyến không rời buông Bạch Thanh còn đang ngủ, vì nàng dịch lại góc chăn, nhìn nàng hồi lâu, mới lặng lẽ leo tường rời đi.
Nào ngờ mới vừa nhảy ra tường viện, đã nhìn thấy Bạch Triệt đang đứng ở hành lang bên ngoài tường, ánh mắt căm phẫn, sắc bén như đao kiếm, hung hăng nhìn hắn.
Mà áo choàng da trên người hắn đã có chút ẩm ướt, chứng tỏ hắn đã ở đây ngây người không phải chỉ mới một lúc.
Đêm khuya trèo tường xông vào khuê phòng, lại bị huynh trưởng của giai nhân bắt quả tang, sắc mặt Tiếu Túc đột nhiên đỏ lên, nóng rát, dù là da thịt ngăm đen, cũng che giấu không được.
- Sư huynh!
Hắn ấp úng gọi, kéo kéo y phục trên người mình có chút mất trật tự, khốn quẫn không dám nhìn ánh mắt của Bạch Triệt.
- Bắt đầu từ cuối giờ sửu (1h) ta đã chờ ở chỗ này, bây giờ là giờ Mẹo canh ba (khoảng 4h30),ngươi lại ở trong đó ngây người mấy canh giờ.
Bạch Triệt thu hồi ánh mắt sắc bén, gió thổi qua phần tóc có chút tán loạn, giọng nói hết sức bình tĩnh, thật giống như thường ngày vẫn hàn huyên, không mang theo bất kỳ tình cảm hay sắc thái gì.
Tiếu Túc nghe Bạch Triệt nói thẳng hành vi của hắn như vậy, cũng biết hắn thật sự tức giận. Người sư huynh này, càng phẫn nộ, thì trên mặt lại càng bình tĩnh, hôm nay hắn đã lạnh lùng giống như người xa lạ, cho thấy là đã hận đến cực hạn rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-phu-trung-sinh/2972924/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.