Tháng bảy thời tiết luôn biến hóa khó lường, vừa rồi mặt trời vẫn còn rực rỡ chói chang, giờ phút này đột nhiên thổi tới một trận gió âm u.
Ngoài cửa sổ sấm sét cùng gió lớn thổi vào nhánh cây, kia tia chớp xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu rọi khuôn mặt nghiêm túc của Bạch Triệt,làm người nhìn thấy tâm đều kinh hãi.
Đồ thị đột nhiên nói không ra lời, nàng ý thức được, dù nàng có nói đến chết đi sống lại, cũng không nhúc nhích được trượng phu, tâm hắn cứng rắn giống như bàn thạch.
Trên đời này, người duy nhất có thể làm cho hắn thay đổi quyết định, chỉ sợ ngoại trừ Bạch Thanh, không còn người thứ hai.
Giờ khắc này Đồ thị không khỏi hoài niệm tới thời gian trước kia, bắt đầu nhớ tới chỗ tốt của Bạch Thanh. Nếu bây giờ nàng ở đây, nếu nàng mở miệng cầu tình giúp nàng, thì hắn nhất định sẽ không kiên quyết đưa nàng vào tử lộ.
- Phu quân!
Cố gắng đè nén xấu hổ trong lòng, Đồ thị thăm dò mở miệng nói:
- Hãy nghĩ tới muội muội, nàng sẽ không để ta chết đâu. Ngươi đã quên, ta đã từng nói với ngươi, ta cùng nàng, là cùng nhau tuyên thề, mặc kệ đã xảy ra bất cứ chuyện gì, chúng ta cả đời vẫn là khuê trung mật hữu, không cầu cùng năm cùng tháng đồng nhất sinh, nhưng cầu cùng năm cùng tháng đồng nhất tử!
( yul: ta thấy nguyên văn hay nên để nguyên đồng nhất sinh tử)
- Im miệng!
Nói đến muội muội nhà mình, Bạch Triệt không thể nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-phu-trung-sinh/2972872/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.