Bên ngoài Thừa Thiên cung, đám yêu thú ma vật đang tác loạn mà trong đại điện tuy rằng tạm thời có yên tĩnh, nhưng tình huống rất không bình thường.
Lẽ ra đang là thời điểm náo nhiệt chúc mừng đại thọ cho Ngọc Hoàng nhưng lúc này không khí lại rất căng thẳng, người nào cũng tràn đầy vẻ lo lắng, hoảng sợ đối lập với những dải băng đỏ và đèn lồng được trang trí chung quanh.
“Tòng Dung, vì sao ngươi lại để cho sự tình diễn biến đến mức này? Võ Khúc đại nhân đâu? Ngươi lại lần nữa cường điệu cho rằng nàng có thể đối phó với Lệ vương, kết quả thế nào?nàng chẳng những bị bắt, hiện tại cũng không thấy bóng dáng, cứ tưởng rằng năm đó nàng có năng lực làm cho Lệ vương bị thương nặng, vì trẫm trừ bỏ chỉ điêu kia, thế nhưng sự tình lại hoàn toán biến đổi…”. Ngọc Hoàng nhướng mi, vẻ mặt buồn bực,giận giữ ngồi trên long ngai lớn tiếng quát.
“Ngọc hoàng đừng nóng lòng, hết thảy vẫn đang được vi thần khống chế”, Tòng Dung vẻ mặt vẫn bình tĩnh, trấn tĩnh mọi người.
“Ngươi nắm trong tay cái gì? Mấy ngàn năm trước nên giết hắn, chẳng những hắn không bị giết mà còn sống đến bây giờ, còn thoát khỏi rủa hình Không thuộc mình, thống lĩnh một đoàn yêu ma quái thú tiến công thiên giới. Ngươi nói là ngươi đã khống chế như thế sao?”, Ngọc Hoàng vẫn đem toàn bộ lo âu mà trút lên Tòng Dung.
Tiếng đánh nhau từ bên ngoài lại vọng đến ngày càng gần, tỏ vẻ thiên binh thiên tướng cùng cấm vệ quân đã không giữ được nữa, Tòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-dieu/101056/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.