Lão thiên thật sự rấtphù hộ, Khương Minh Hi lại bình an vượt qua đêm thứ hai, lúc này đây côkhông cần phải diễn, Lục Hạo Doãn sau khi tắm rửa xong tự động qua nhàbạn hữu nghỉ đêm, nửa ngày sau mới gặp mặt lại, cử chỉ rời đi của hắnrất nhanh nhẹn.
Cô nghĩ muốn, cô có nên điều chỉnh cái nhìn củamình về hắn? Kỳ thật hắn không phải người nội tâm khó lường, thâm sâu,mà là người rất khiêm tốn.
Qua nửa ngày, hắn tới đưa cô đi biển,trời tháng hai vốn đang giá rét, cô không thể không hoài nghi hắn đanggiở trò gì… Được rồi, tuy rằng hắn hỏi qua ý kiến của cô, cô dịu dàng tỏ vẻ đồng ý với mọi chỗ hắn chọn đi chơi, nhưng có ai ngờ giữa thời tiếtquỷ quái này lại chạy tới nơi đầy gió rét này?
- Rất lạnh sao?
Lục Hạo Doãn đứng bên nhẹ nhàng hỏi.
- Tôi ổn.
Khương Minh Hi cố gượng cười. Ngày hôm qua mặt trời còn chói lọi, mới một ngày mà sao đã không thấy bóng dáng đâu? Tuy rằng nhiệt độ cơ thể cô vốncao, ổn định nhưng “nhiệt” so với “lạnh” lúc này vẫn không thể đủ. Từngcơn gió lạnh thổi tới khiên cô không nhịn được mà nổi da gà.
Mặckệ như thế nào, ít nhất hắn cũng đã chuẩn bị đầy đủ, có thảm lót ngồitrên bãi cát, có khăn quàng cổ, cả bao tay, chụp tai, hơn nữa lại chọnchỗ ngồi tốt, nếu cô còn quay về được khách sạn, an tâm là sẽ không ốm,hoặc là nước mũi chảy thành hai hàng, không cần lo lắng tối nay hắn sẽbiến thành sắc lang hại cô khi đang bệnh.
- Thời tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-chat-lao-cong/111067/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.