Chương trước
Chương sau
Cường Tử đột nhiên dừng thân hình lại, hắn nhanh chóng né ra một hướng khác, nửa vầng trăng gần như sượt qua sát cổ họng của hắn! Hắn vừa mới điều chỉnh xong thân hình, lại chợt phát hiện một nửa vầng trăng khác bỗng nhiên xuất hiện từ bên cạnh hắn.

Hai đường ánh trăng!

Cường Tử một chiêu Thiết bản kiều tránh về phía sau trong lúc đó ở bên cạnh của mình xuất hiện nửa vầng trăng, đao khí sắc bén vạch ra chiếc áo trên ngực hắn một cái lỗ lớn!

Quần áo trên ngực hắn bị nửa vầng trăng của Tiểu Dã Tam Mộc cắt nát, chiếc áo màu trắng vỡ vụn giống như hồ điệp ở trong gió đêm nhẹ nhàng nhảy múa, làm cho người ta một loại cảm giác sai lệch yêu dị!

Ngay khi Cường Tử khó khăn lắm tránh thoát vầng trăng thứ hai, hắn ngược lại không có phát hiện sau lưng hắn thình lình xuất hiện vầng trăng thứ ba!

Nửa vầng trăng xuất hiện lần nữa không một tiếng động chém về phía Cường Tử, giờ đây Cường Tử xoay lưng về phía sau dùng thân pháp Thiết bảng kiều vừa vặn tránh qua vầng trăng thứ hai, từ phía sau hắn đột nhiên xuất hiện vầng trăng thứ ba lập tức bổ từ trên xuống vào ngực Cường Tử! Ánh trăng khuyết lần ba như loan đao, lạnh lùng chém xuống!

Cường Tử giờ đây hoàn toàn lâm vào bị động, hắn né tránh được vầng trăng thứ hai đã gập thân thể của mình về phía sau thành chín mươi độ. Vầng trăng thứ ba ngược lại coi như phán đoán được động tác của Cường Tử, ngay khi Cường Tử xoay người thì bổ xuống!

Hoàn toàn không có dự đoán trước đến một tầng bán nguyệt chi vũ của đối phương bất ngờ lợi hại đến mức độ này! Bán nguyệt chi vũ của Tiểu Dã Tam Mộc dường như có thể phát huy uy lực yêu đao trong tay đến cực điểm, không ngờ có thể phát ra như nửa vầng trăng thật sự ánh đao đã hoàn toàn hoá thành thực chất!

Ánh mắt Cường Tử run rẩy mạnh mẽ, hắn trong lúc gập về phía sau chín mươi độ thốt nhiên một quyền tấn công về phía nửa vầng trăng trảm xuống, đánh thật mạnh một cái về phía ánh trăng!

Một quyền này chẳng những sức lực giống như đánh không khí nổ vang, hơn nữa góc độ vừa hay nắm chuẩn điểm mấu chốt!

Quyền kình hùng hậu nện vào nửa vần trăng, đập ánh đao đã hoá thành thực chất bẻ cong một cái. Mượn một chút cơ hội này, Cường Tử vượt ra ngoài giữa lúc dầu sôi lửa bỏng

Thân thể hắn lăn ngang trên không liên tục ba vòng, né ra khỏi trong phạm vi khống chế của ba vòng loan nguyệt

Cường Tử sau khi ổn định lại thân hình không còn mạo muột phát động tấn công lần nữa, hắn liên tục chuyển hướng vài cái sau khi tránh thoát rời khỏi ba đạo nguyệt hoa tập sát. Sau khi thân thể trụ vững hắn nhìn Tiểu Dã Tam Mộc cách đó mấy mét đầu lông mày nhíu chặt, thật sự không thế tin nổi đao pháp Tiểu Dã Tam Mộc đã đến mức nghịch thiên như vậy!

Cao thủ Kim Bảng, quả nhiên lợi hại.

Ba vòng loan nguyệt xoay chuyển chung quanh Tiểu Dã Tam Mộc, gã khoả thân đứng đó theo dõi Cường Tử. Trên mặt của gã còn treo lửa giận, sau khi bại bởi kiếm nhân đạo Trảm Lô trong tay Cừu Thiên tâm tình của gã hoàn toàn méo mó. Ba vòng loan nguyệt sáng ngời rực rỡ, mà Tiểu Dã Tam Mộc ngược lại dữ tợn như quỷ ma!

Đây là một cảnh tượng yêu dị đến cực điểm, hoàn toàn thoát ly hiện thực!

- Lâm Cường, bán nguyệt chi vũ của ta như thế nào? Ta lại muốn nhìn thử anh còn có thể kiên trì bao lâu, hôm nay để cho anh lãnh giáo một chút uy lực Ngạo quyết của tôi!

Ngạo quyết! Tiểu Dã Tam Mộc mặc dù không có lấy được Trảm Lô Kiếm vẫn là có được bộ công pháp này!

Bán nguyệt chi vũ chính là một bộ công thủ trong ngạo quyết chiêu số cũng cực kỳ lợi hại, bộ võ thuật này sau khi hoàn toàn thi triển, nghe nói ở trước đây rất lâu môt vị tuyệt thế cao thủ của Nhật Bản có thể biến hoá đao ở trong tay ra hình cửu luân loan nguyệt!

Tiểu Dã Tam Mộc quát mạnh, gã bỗng nhiên lăng không một đao trảm vào đầu Cường Tử!

Ba vòng loan nguyệt cũng lập tức phát động, rõ ràng giống như tự có suy nghĩ của mình phối hợp thân pháp Tiểu Dã Tam Mộc cùng lúc công về phía Cường Tử! Một đạo đao quang như dải lụa dưới sự toả sáng của ba vòng loan nguyệt, giống như điện mang vạch nát bầu trời đêm trảm về phía Cường Tử.

Cường Tử cắn răng, bỗng nhiên thi triển tốc độ cực hạn.

Điểm dưới chân một cái, sức mạnh cực đại giẫm hẳn ra một cái hố to trên mặt bê tông cứng rắn dưới chân! Mảnh vụn bay tán loạn hắn thật giống như một con côn bằng giương cánh, một lần đập cánh bay chín vạn dặm!

Tiểu Dã Tam Mộc thấy trước mặt hoa lên đã mất đi tăm hơi Cường Tử, sau khi gã bổ một đao vào hư không lập tức đưa ra tư thế phòng ngự, ba vòng loan nguyệt lập tức tựu xung quanh không ngừng xoay tròn bên cạnh hắn, giống như thần khí tự động bảo vệ chủ!

Xoạt!

Một tiếng vang trầm từ phía sau Tiểu Dã Tam Mộc vang lên, đây là thanh âm đao phong cắt phá da thịt!

Tiểu Dã Tam Mộc quay mạnh đầu lại đã nhìn thấy trên vòng loan nguyệt phía sau lưng kia, một đại hoa máu rơi xuống! Khoé miệng của gã co giật, biết rõ Cường Tử vừa mới rồi đánh lén từ phía sau bị nửa vầng trăng của mình làm cho bị thương. Huyết hoa vẫn chưa có rơi xuống đất, thân ảnh Cường Tử ngược lại đã mất tiêu, bởi vậy đủ thấy tốc độ Cường Tử đã nhanh đến mức độ như thế nào!

Xoạt!

Bên trái Tiểu Dã Tam Mộc lần nữa truyền ra một tiếng vang động, gã lập tức xoay người cung đao hướng đến chỗ tiếng vang bổ tới!

- Đi chết đi!

Gã quát giận một tiếng.

Ánh đao loé lên ngược lại nào có thấy được bóng người ở đâu?

Bỗng nhiên, một nỗi bất an dấy lên mãnh liệt từ trong lòng Tiểu Dã Tam Mộc, gã có dự cảm vội vàng tiện vạch đao trong tay về phía sau, chỉ là vẫn chậm một bước!

Cường Tử không tiếc thân trúng hai đao thu hút chú ý của Tiểu Dã Tam Mộc, lúc này thình lình xuất hiện ở phía sau Tiểu Dã Tam Mộc. Hắn bước chân loạng choạng, đế giày và mặt đất ma sát kịch liệt phát ra một tiếng vang bén nhọn!

Bước chân loạng choạng, eo đẩy vai, bỗng nhiên phát lực!

Phích sơn kháo!

Cường Tử quát to một tiếng!

Lần này không có thất thủ, sức mạnh rất lớn trúng ngay sau lưng Tiểu Dã Tam Mộc!

Một chiêu Phích sơn kháo này tích tụ mà phát ra uy lực kinh người! Dù là thân thể Tiểu Dã Tam Mộc có thể cứng hơn kim loại cũng bị một cú đánh này như một con diều đứt dây bay ra ngoài! Xương cột sống gã phát ra một hồi tiếng động răng rắc, rõ ràng nhận lấy tổn thương không nhẹ!

Nhưng, mặc dù là trong tình hình bị động như vậy, gã vẫn có thể đánh trả!

Theo phản xạ vạch một đao về phía sau vẫn làm bị thương được Cường Tử, cùng lúc Cường Tử đánh bay gã, một vết đao quang kia vũng vạch ra một vệt máu dài trên bả vai Cường Tử!

- Đại Hùng anh từ mặt phải lên, Bách Tước anh từ mặt trái, tôi từ phía sau hắn cùng nhau làm sạch hắn!

Một tiếng la hô từ phía ngoài bức tường nhà vang lên, ngay sau đó một bóng người nhảy ngay lên tường. Tiểu Dã Tam Mộc cố nén nỗi đau đớn khủng khiếp giơ tay vẫy, ba đạo loan nguyệt xoay tròn bay vào trong tay gã biến mất không thấy gì, gã trợn trừng mắt liếc nhìn Cường Tử lập tức đẩy mạnh mặt đất đứng dậy, sau khi nhảy lên nóc nhà nhanh chóng chạy thoát.

Cáp Mô từ trên tường nhảy xuống rơi bên cạnh Cường Tử. Nhìn trên người Cường Tử ba đường vết thương máu chảy như suối không khỏi nhíu chặt lông mày.

- Cậu thế nào rồi?

Cáp Mô ân cần hỏi thăm.

Cường Tử khoé miệng nhíu lại nói:
- Hắn không tốt hơn tôi.

Cáp Mô trách cứ:
- Đấu pháp của cậu là lấy mạng đổi mạng! Nếu không tôi cái khó ló cái không doạ hắn chạy đi, chỉ bằng hai món đồ thần khí này trong tay hắn đến cuối cùng chịu thiệt vẫn là cậu!

Cường Tử ánh mắt sáng ngời, hắn nhìn Cáp Mô hỏi:
- Anh cũng nhìn ra rồi à?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.