Không kịp xoa đầu, Trác Thanh Đế dán mắt trên điểm ánh sáng kia dòm ra phía ngoài. Bởi vì ánh sáng xuyên thấu qua lỗ nhỏ thật sự quá nhỏ, tầm mắt của anh ta gần như rất khó tìm được góc độ phù hợp thấy rõ tình hình bên ngoài. Anh ta nheo mắt tìm kiếm hết lượt, sau khi thích ứng mới dần dần thấy rõ.
Bên ngoài không phải ở trong nhà, mà là một mảnh đất trống. Từ góc độ Trác Thanh Đế nhìn ra ngoài vừa vặn trông thấy có rất nhiều đại hán mặc quần áo tác chiến trên đất trống đang nói chuyện phiêm, mấy người này đềy là trang bị vũ khí đầy đủ. Bọn họ cúi đầu thỉnh thoảng thấp giọng nói chuyện với nhau vài câu, trong tay đều điểu chỉnh thử súng.
Trác Thanh Đế không thể không lo lắng là quay đầu đi trở lại hay là nghĩ cách ra ngoài, quay đầu trở lại đi một lối mật đạo khác cũng không nhất định thông đến căn phòng của Trác Thanh Chiến. Nhưng đi ra ngoài lại thế nào mới có thể không bị đối phương bên ngoài phát giác?
Đang lúc anh ta cắn răng chuẩn bị quay đầu trở lại, bên ngoài chợt truyền ra mấy tiếng vang động rất khẽ. Tiếng vang kia tuy rằng yếu ớt nhưng nghe vào trong lỗ tai Trác Thanh Đế lại rõ ràng vô cùng, đầu tiên anh ta đoán được đây là âm thanh viên đạn súng bắn tỉa bay ra khỏi nòng!
Trác Thanh Đế nghe thấy tiếng súng trong lòng vui vẻ, lúc anh ta vào trong làng vụng trộm ở trong túi quần bấm gọi điện thoại việc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ba/2306513/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.