Chương trước
Chương sau
Bọn Cường Tử vừa cân nhắc mai phục chi tiết trong thôn nhỏ, sau khi cảm giác không có gì sai lầm chia nhau bắt đầu chuẩn bị. Trác Thanh Đế mang đến hai tay bắn tỉa, tính cả anh ta bên phía đại đội tác chiến đặc biệt Đông Bắc Hổ có ba tay súng bắn tỉa. Cộng thêm cả Bùi Đông Lai và Kim Tiểu Chu, bọn họ đã có được năm tay súng bắn tỉa!

Mặc dù là đội ngũ lính đánh thuê giỏi nhất trên thế giới cũng khả năng có được số lượng súng bắn tỉa như thế này, năm tay súng bắn tỉa này đều là tinh anh trong tinh anh! Không nói đến ba người Bùi Đông Lai, Kim Tiểu Chu và Trác Thanh Đế có thể so với yêu nghiệt, chỉ cần hai tay tay súng bắn tỉa đại đội tác chiến đặc biệt Đông Bắc Hổ, cũng là người nổi bật cả quân khu Thẩm Dương rồi!

Người không quen thuộc tổ chưa lính đánh thue sẽ không biết, một tay súng bắn tỉa lão luyện là quan trọng cỡ nào đối với một đội lính đánh thuê. Có đôi khi mười người cũng không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, một mình tay súng bắn tia có thể thoải mái làm được. Mà một tác dụng quan trọng khác của tay súng bắn tỉa chính là yểm hộ đồng bọn, có hỏa lực của súng bắn tỉa yểm hộ, chấp hành nhiệm vụ nhẹ việc công to.

Dựa theo sắp xếp của Trác Thanh Đế, năm tay súng bắn tỉa bị chia ra đến các vị trí không giống nhau. Trong đường ngầm trong thôn là chỗ ẩn núp của hai tay súng bắn tỉa đến từ đại đội tác chiến đặc biệt Đông Bắc Hổ, mà chính Trác Thanh Đế thì lần nữa chui vào trong hang động được móc ra có thể chứa được hai người đặc biệt để lại ống nhòm và súng bắn tỉa, tầm mắt chỗ của anh ta và chỗ của Kim Tiểu Chu vừa vặn giao thoa với nhau, cả hai trợ giúp lẫn nhau không có một điểm góc chết.

Mà Bùi Đông Lai thì cách xa cái thôn này chừng một cây số, do ba gã đại đội tác chiến đặc biệt phụ trách bảo vệ gã. Vị trí gã đang ở là con đường bọn Cường Tử xác định trước đó, bọn Trác Thanh Đế và Bùi Đông Lai nghiên cứu một chút, đều cho rằng xác suất rất lớn sát thủ Răng Gấu sẽ từ hướng này đến. Bởi vì hướng này, cho dù là tiến vào hay là rút lui đều là con đường gần nhất. Một khi sự việc có xảy ra biến cố gì, sát thủ Răng Gấu có thể trong thời gian ngắn nhất rút lui vào trong cánh rừng nào đó ở đây.

Tất cả dấu vết mọi người từng có mặt trong thôn đều bị lau đi, khi làm những việc này mỗi người đều vô cùng chuyên tâm chăm chú. Bởi vì từng người đều biết, kẻ địch lần này bọn họ đối mặt chính là sát thú còn hung hãn tàn ác hơn so với thành viên tổ chức khủng bố ở Tân Cương. Răng Gấu tổ chức sát thủ có thể xưng hùng xưng bá ở Châu Âu, đúng là thực lực tuyệt đối không dễ dàng xem nhẹ.

Mãi Mãi Đề làm xong việc gã nên làm ở Ngoại Mông Cổ, sau đó cũng không có đến nơi này tụ họp cùng với bọn Cường Tử, gã khẳng định sẽ bị theo dõi, đây là điều không thể nghi ngờ. Nếu như nhận ra gã và bọn Cường Tử có liên quan với nhau, chỉ sợ tất cả tâm huyết đều trôi sông, trôi biển. Mãi Mãi Đề làm xong việc cũng không có trở về Nội Mông. Làm như vậy là để an lòng tổ chức Răng Gấu, nếu như phát tán tin tức ra ngay sau đó lập tức rút về, cũng sẽ khó tránh khỏi khiến cho đối phương ôm lòng ngờ vực.

Thực ra, người gặp nguy hiểm nhiều nhất trong bọn Cường Tử ngược lại là Mãi Mãi Đề trông có vẻ không có liên quan gì đến việc này kia. Gã một thân một mình ở Ngoại Mông Cổ, lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm chết người. Mà hơn nữa nguy hiểm, cũng chẳng có người nào có thể giúp đỡ gã vượt qua, hoàn toàn đều phải dựa vào chính bản thân mình. Dù rằng phần lớn thành viên Liên minh chấp pháp Trung Hoa Cường Tử mang đến lần này đều phái đi ra hết rải rác bố trí bên cạnh Mãi Mãi Đề bảo vệ gã, nhưng so với thế lực xã hội đen Ngoại Mông Cổ, mấy chục người này của Liên minh chấp pháp Trung Hoa hoàn toàn là như muối bỏ biển.

May mắn việc đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Răng Gấu đến.

Bọn Cường Tử thực ra cũng không xác định được chính xác sát thủ Răng Gấu sẽ đến từ nơi nào, dù sao đây là giả thuyết một phía của bọn họ. Nếu như bọn họ mai phục thời gian rất dài Răng Gấu cũng không có xuất hiện, cũng không phải không có khả năng. Có thể nói bọn họ đang đánh cuộc, đánh cuộc lên dã tâm của muốn leo lên vị trí cao nhất của Cherenkov (Chơ-ren-kov). Chỉ có báo thù cho Aliyev Pavlyuchenko (A-li-dơ Pa-lít-chen-ko),Cherenkov mới danh chính ngôn thuận đón nhận thực lực cả tổ chức Gấu Bắc Cực vào tay.

Bọn họ dùng chính mình làm mồi câu Cherenkov, câu Judas, câu con cá lớn Răng Gấu này. Thứ bọn họ đánh cuộc chính là dục vọng của Cherenkov.

Tuy rằng thực lực Gấu Bắc Cực sụt giảm rất nhiều trong đòn tấn công bằng thực lực cả nước Nga, nhưng một khi đón lấy thế lực còn sót lại, vẫn có thể có được đủ thực lực khống chế cả thế giới ngầm nước Nga. Đây là một phần bánh ngọt rất là ngọt ngào, chỉ cần Cherenkov có dục vọng, sẽ tuyệt đối không buông tha.

Cứ như vậy, bọn Cường Tử tiến vào địa điểm ẩn núp mai phục của mình, một lần chui vào là hai ngày hai đêm. May mắn bọn họ đều là người có đầy đủ sức lực và kinh nghiệm. Các thành viên đại đội tác chiến đặc biệt Đông Bắc Hổ đối với việc ẩn núp thế này đã như đi xe trên đường mòn, ẩn núp ở một chỗ hai ngày hai đêm đối với bọn họ chẳng qua là việc con nít. Trong vô số nhiệm vụ bọn họ chấp hành, lần này chẳng qua là một lần rất bình thường, không hề có khó khăn gì đáng kể.

Bọn họ có thể ứng biến được, bọn Cường Tử tự nhiên cũng có thể quen thuộc. Bao gồm cả Đại Hùng, đám người bọn họ đều là người có sức bền bỉ rất lớn. Nói thí dụ như Cáp Mô, muốn luyện được thuật theo dõi đến mức như vậy không có kiên trì bền bỉ chắc chắn không có khả năng làm được. Thuật theo dõi cơ bản nhất chính là che giấu bản thân.

Trong đường ngầm nhỏ hẹp, tất cả thay phiên nghỉ ngơi ngược lại cũng không cảm giác được mệt nhọc quá lớn. Chỉ có điều có chút nhàm chán mà thôi.

Bọn họ đang đánh cuộc Cherenkov chắc chắn đến chỗ này!

Bọn họ đánh cuộc đúng rồi!

Ngay sáng tinh mơ ngày thứ ba, một bóng người lén lén lút lút xuất hiện trong tầm mắt Trác Thanh Đế, vị trí của chỗ của anh ta cách ít nhất bốn trăm thước bên ngoài thôn, nếu có người tiến vào anh ta là người đầu tiên có thể nhìn thấy. Người này vừa xuất hiện, Trác Thanh Đế lúc đầu đang nheo mắt quan sát trong nháy mắt mở trừng to đôi mắt!

Đây là một người chắc chắn có đủ kinh nghiệm phong phú tác chiến ngoài thực chiến, cho dù là động tác nhanh nhẹn như linh miêu, ẩn núp di chuyển lặng im không một tiếng động, hay là vẻ mặt bình tĩnh của y đều có thể nhìn ra được. Người này mặc một bộ quân phục tác chiến màu xanh lá, quần áo như vậy quả thật chính là màu sắc thích hợp che giấu thành công nhất trên đại thảo nguyên Nội Mông Cổ. Cho dù là y cúi người nằm sát ở trong bụi cỏ vận động chậm chạp, chỉ cần không tận lực chú ý gần như không thể nào phát hiện ra y.

Người này cách thôn mấy trăm thước thì dừng lại, cầm lấy ống nhòm nằm sấp trong bụi cỏ quan sát động tĩnh trong thôn. Mà vị trí người này nằm sấp trên mặt đất vừa may gần sát hang động Kim Tiểu Chu ẩn núp! Nếu như đo thẳng theo tầm mắt khoảng cách Kim Tiểu Chu và người này chắc chắn sẽ không vượt quá năm thước. Bởi vì nguyên nhân góc độ, khi Kim Tiểu Chu nhận ra người này ngược lại chậm hơn một chút so với Trác Thanh Đế.

Người này nằm sấp trên đất sau đó dùng ống nhòm quan sát kỹ càng thôn, y thật giống như một khối nham thạch tự nhiên, một mảng cỏ tự nhiên, hoàn toàn hòa lẫn vào trong cảnh sắc đại thảo nguyên. Ngoại trừ thay đổi chậm rãi ống ngòn, thân thể của y gần như không nhúc nhích. Chỉ từ điểm này có thể nhìn ra được, người này được huấn luyện rất tốt. Đừng nói đặt trong đội ngũ lính đánh thuê, cho dù đặt trong quân đội đặc chủng chính quy cũng được xếp vào loại ưu tú.

Kim Tiểu Chu hết sức hưng phấn, người này cách anh ta gần như thế, anh ta thậm chí không cần mở kính ngắm cũng có thể một phát súng gọn gàng sạch sẽ bắn nát đầu người này, anh ta tuyệt đố nắm chắc như vậy. Nhưng, anh ta không thể làm như vậy. Kim Tiểu Chu mở to hai mắt, nhìn chăm chú mỗi một cử động nhỏ của người này, ngay cả một động tác khẽ nhích người cũng không lọt qua được ánh mắt của anh ta.

Mà cũng giống như vậy, nếu như Trác Thanh Đế muốn, hắn cũng hoàn toàn có thể dễ dàng xử lý người này.

Thực ra trước khi người này xuất hiện, Trác Thanh Đế và Kim Tiểu Chu còn có tất cả người mai phục trong thôn này đều biết đã có người đến. Bùi Đông Lai mai phục cách thôn một cây số đã thông qua máy bộ đàm đặc biệt thông báo tin tức cho bọn họ biết, mà kịch tính nhất chính là, nhân mã đại đội Răng Gấu đã dừng lại ở cách địa điểm Bùi Đông Lai mai phục không xa.

Người này là kẻ dò đường của tổ chức Răng Gấu, chẳng qua y chỉ phụ trách thăm dò tình hình trong thôn. Người này nằm sấp trên mặt cỏ chừng nửa giờ không có một chút cử động, Kim Tiểu Chu và Trác Thanh Đế cũng giống như vậy cũng đầy đủ kiên nhẫn!

Sau nửa giờ, xác định trong thôn không có bất kỳ nguy hiểm gì, tên sát thủ Răng Gấu phụ trách xem xét này dùng bộ đàm báo tín hiệu an toàn cho đại đội bên ngoài một cây số, sau đó, rất nhiều sát thủ tổ chức Răng Gấu bắt đầu di chuyển về hướng trong thôn! Bởi vì dựa giẫm khá nhiều vào thời gian ước định của Mãi Mãi Đề về cuộc hẹn gặp của Cường Tử và Thẩm Hổ Thiền, sát thủ tổ chức Răng Gấu có rất nhiều thời gian tới nơi trước tiến hành bố trí bên trong phạm vi chỗ này!

Đây cũng là việc Cường Tử và Mãi Mãi Đề bàn bạc kỹ lưỡng, như vậy càng có khả năng dẫn dụ sát thủ Răng Gấu tiến vào. So sánh giữa tấn công mạnh liệt và mai phục, rất rõ ràng cái sau tổn thất sẽ nhỏ hơn. Bọn Cường Tử chiếm cứ được thiên thời địa lợi nhân hòa, cơ hội tất cả nhân tố có lợi đều ở bên phía bọn họ, cuộc chiến này gần như từ lúc bắt đầu không có gì cần lo lắng, nhưng, mọi việc có phải sẽ thuận lợi như vậy hay không ai cũng không nắm chắc được.

Thực lực Răng Gấu tất cả đều biết rõ, một tổ chức sát thủ được xưng là Đệ nhất Châu Âu, nếu như không có thực lực chân chính gì đã sớm bị các thế lực sát thủ khác của Châu Âu diệt sạch. Từ xưa đến nay, cho dù là nghề nghiệp gì, "Đệ nhất" cái tên gọi này đều rất quyến rũ con người ta.

Răng Gấu lần này có hơn năm mươi tên sát thủ đến, đây cũng là một hành động quy mô lớn nhất từ trước đến nay kể từ khi tổ chức Răng Gấu thành lập, rất ít khi có quá năm người cùng nhau hành động. Đối với mục tiêu bình thường, kêu một sát thủ tiêu chuẩn đã có thể hoàn thành nhiệm vụ. Cho dù là đối phó mục tiêu làm chính trị, nhiều nhất cũng sẽ không dùng đến quá năm sát thủ trở lên. Bởi vì sát thủ nếu như nhiều người quá, ngược lại càng không có lợi cho hành động ám sát và rút lui.

Lần này sở dĩ tổ chức Răng Gấu gần như dốc ra toàn bộ lực lượng, nguyên nhân chủ yếu nhất lần này không được coi là một cuộc ám sát mà là một cuộc tấn công tầm xa phô trương thanh thế lần đầu tiên, Cherenkov không cho phép có một chút việc gì bất ngờ xảy ra. Cho dù là Cường Tử hay Thẩm Hổ Thiền lần này đều phải chết!

Sau khi sát thủ Răng Gấu phụ trách dò xét mở đường phát ra tín hiệu cũng không có hành động tiếp theo, vẫn không nhúc nhích nằm sấp trong bụi cỏ. Ống nhòm trong tay y cũng không buông xuống, ánh mắt của y tập trung toàn bộ chú ý vào trong thôn, hai bên đều tiến vào thời gian chờ đợi.

Cách đó một cây số, Cherenkov ngồi trên nửa cọc gỗ, dùng ống nhòm nhìn thôn nhỏ không đáng để vào mắt cách một cây số kia, khóe miệng cong lên một nét cười nhạt. Cái thôn này, trong mắt gã, là mộ phần của Cường Tử và Thẩm Hổ Thiền. Khiến cho gã bỏ đi một chút nghi ngờ sau cùng trong lòng chính là một tin tức đến từ phía Tân Cương, sát thủ Răng Gấu phía Tân Cương gửi đến tin tức nói Thẩm Hổ Thiền đã lên đường đi đến Nội Mông!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.