Ngồi ở trong phòng ôm nhau rất lâu, vẫn là Jungkook sợ Kim Taehyung giận, cậu chỉ có thể dính chặt lấy người hắn.
Thấy thương Jeon Jungkook vẫn luôn tìm cách khiến mình nguôi giận, Kim Taehyung xoa lấy ót của cậu hỏi " Nói cho tôi nghe vì sao lại đi ra ngoài một mình?"
"..." Jeon Jungkook nhìn Kim Taehyung với vẻ mặt bất ngờ như thể không hiểu lí do vì sao hắn biết, mà quên mất rằng người của hắn vừa mới đưa cậu tới bệnh viện.
" Em định không nói gì với tôi sao?"
Jungkook lắc đầu " Không phải em không muốn nói, mà vì em thấy chuyện này cũng không quan trọng lắm. Em không muốn khiến ngài và mọi người lo lắng" Càng nói càng nhỏ khi thấy Kim Taehyung đang nhíu chặt mày.
" Không quan trọng sao? Em nói việc em nằm viện như vậy là không quan trọng?"
Hiếm khi thấy Kim Taehyung tỏ thái độ với mình, Jungkook không cảm thấy sợ vì biết hắn đang lo lắng cho mình, cậu bĩu bĩu môi làm nũng bò vào trong ngực hắn dụi dụi một hồi.
" Em xin lỗi mà. Bởi vì em thấy chuyện này dễ giải quyết nên không muốn kể cho ai nghe. Nếu không phải bọn họ nói ngài bị thương thì em đã không nằm đây rồi"
Cậu muốn nói là mình cũng có thể xử lý tất cả mọi chuyện duy chỉ việc đụng đến Kim Taehyung là nhược điểm của cậu thôi. Dù cho Jeon Jungkook cậu có một tâm lí mạnh đến đâu hay việc nhắc tới cảnh sát Song không làm cậu biến sắc cũng sẽ có một điều gì đó khiến cậu phải sợ. Cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vkook-trach-nhiem-den-cung/476843/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.