Jeon Jungkook lại bắt đầu ngủ miên man đến buổi chiều mới tỉnh lại.
Dạo gần đây cứ hễ ngửi thấy mùi hương quen thuộc là cậu lại ngủ ngon đến không phân biệt được thời gian. Bác sĩ Han cũng không gọi người dậy, từ lúc trưa làm việc cho tới giờ, nghĩ đến bụng Jeon Jungkook có em bé là anh lại bắt đầu suy ngẫm rồi vô thức cười như kẻ ngốc.
Jeon Jungkook tưởng mình nhìn nhầm, cậu dụi mắt liên tục mới mê mang gọi một tiếng " Bác sĩ Han? "
Bác sĩ Han bị giật mình, anh vội ho khan lấp liếm sự xấu hổ.
" Cậu tỉnh rồi?"
Jeon Jungkook gật đầu ngồi dậy, vừa hay nhìn thấy bản thân mình nằm giữa chiếc áo khoác xa lạ, cậu không khỏi nhớ đến việc làm của mình lúc ban trưa, khuôn mặt trắng nõn liền đỏ lên lan rộng tới vành tai mẫn cảm.
Tức là bác sĩ Han đã thấy hết rồi?
" Đói không? Vừa hay tôi cũng đang định đi ăn, chúng ta đi cùng luôn"
Thấy bác sĩ Han không hề dị nghị gì với hành động của mình, Jeon Jungkook lén thở phào nhẹ nhõm gật đầu nói " Đi thôi"
" Vitamin này uống trước bữa ăn, buổi tối lại uống một lần cho dịu dạ dày" Đưa một hộp thuốc mà bản thân đã chuẩn bị sẵn, bác sĩ Han vội dặn dò.
Jeon Jungkook nhìn hộp thuốc giống như đúc ngày hôm trước bác sĩ đưa, cậu cũng không hề nghi ngờ gì cả mà nhận lấy.
Nói là vitamin chứ thật ra nó là thuốc dưỡng thai, chỉ là Jeon Jungkook không biết mà thôi.
Tới nhà ăn đã thấy bóng lưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vkook-trach-nhiem-den-cung/476780/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.