Hiệu trưởng nhà trẻ là một người phụ nữ lớn tuổi phúc hậu ăn mặc chỉn chu, bà chỉnh lại cặp kính gọng vàng trên sống mũi, tỉ mỉ nhìn đơn từ chức của Chu Mạt một lần nữa.
Nét mặt bà hiện lên sự khó xử: "Thầy Chu, thầy thực sự muốn rời khỏi nhà trẻ sao?"
Chu Mạt cúi thấp đầu, im lặng.
"Nhưng đám trẻ quý thầy lắm."
Chu Mạt miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Xin lỗi, nhưng em đã suy nghĩ kĩ rồi."
Hiệu trưởng thở dài, "Thầy ở chỗ tôi công tác mấy năm nay, là một người luôn nhiệt tình với đám trẻ và công việc, thật sự không ngờ tới... Nếu như, tôi nói là nếu như, nếu cậu muốn trở lại, nhà trẻ của tôi luôn luôn chào đón cậu."
Chu Mạt cúi đầu thật sâu: "Cảm ơn cô."
Rời khỏi phòng hiệu trưởng, anh bước đi từng bước chậm chạp. Từ những bức vẽ rực rỡ đến những tờ giấy nhớ đầy màu sắc trên tường, tất cả đều một tay anh trang trí. Đi thêm vài bước là bức tường dán đầy tác phẩm mỹ thuật của đám trẻ vẽ mấy hôm trước, những bức tranh sặc sỡ, nét vẽ xiên xẹo miêu tả thiên đường trong mắt lũ trẻ.
"Chào thầy Chu ạ!"
Giọng nói non nớt của trẻ thơ kéo Chu Mạt về thực tại.
Bạn học nhỏ đáng yêu cười toe toét nói với anh: "Thầy Chu ơi, bao giờ cho bọn em học đất nặn nữa nhé, được không ạ?"
Chu Mạt sững người, chữ "được" nghẹn ứ trong cổ họng không thể nói ra. Bạn nhỏ vui vẻ kéo Chu Mạt vào phòng học náo nhiệt, sau đó le te chạy đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750676/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.