Tiêu rồi, tiêu rồi! Sao mọi thứ lại lung tung beng vậy chứ!
Ngài Hách buồn phiền ngửa mặt nhìn vòi hoa sen, lần đi tắm này phải gọi là dài thiên thu.
Lúc nãy-
Lương Chính: Ừm, giờ có ba người... Chắc là không đủ phòng nhỉ? Hay là tôi ngủ ở ghế salon nhé?
Chu Mạt: *cười* Không cần, tôi với Anh Tuấn ngủ chung là được.
Hách Tuấn Anh: *hết hồn* Đợi đã! Hai ta ngủ chung?! Chúng ta...
Chu Mạt: *vô tội* Có vấn đề gì à?
Hách Tuấn Anh: *đơ* Ơ, nhưng, không ổn lắm... *yên lặng nuốt nước bọt*
Chu Mạt: Có gì không ổn? Chúng ta đã ở bên nhau rồi, đây không phải là hiển nhiên sao?
Lương Chính: *che đôi mắt hợp kim titan của chó độc thân*...
Hiện tại-
Giờ phải ngủ chung giường thật á?!
Cùng giường á? Cùng giường rồi!
Phải nói gì nhỉ? Đêm mộng đẹp đầu tiên?!
Ngài Hách nhớ tới chị gái Chu San từng gửi Wechat cho hắn một đống tiểu thuyết dành cho con gái, mở đầu là một đêm gió lớn mây đen, trong một căn phòng rực rỡ xanh đỏ...
Không không không, mấy cái bong bóng màu hồng này mau nổ đi, kỳ quặc quá!
Ngài Hách lắc đầu nguầy nguậy để tỉnh táo, tiện tay cầm khăn mặt trên giá đội lên đầu, ra khỏi phòng tắm.
Chu Mạt đã tắm rửa xong từ sớm, giờ đang ngồi trên giường, trong tay là cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mới mua, nghiêm túc đọc sách.
Đèn nhỏ bên cạnh chiếu sáng khuôn mặt anh, ánh sáng vàng không quá mạnh lại làm gò má không tì vết càng thêm lập thể.
Ngài Hách lau lung tung mái tóc, lòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750670/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.