Xe chầm chậm dừng lại.
"Tới rồi... Tôi đi nhé." Chu Mạt ngó vào trong xe nhìn Hách Tuấn Anh.
Tầm mắt của hắn cố định tại một điểm, khuôn mặt không thay đổi cảm xúc, hai tay nắm chặt vô lăng, ngón tay thon dài thỉnh thoảng gõ gõ bánh lái.
"Ừ."
Thầy Chu bật cười, giả vờ nghiêm túc gì chứ. Nhưng anh không vạch trần, chỉ nhìn hắn đầy chăm chú: "Anh Tuấn, tôi gọi cậu như vậy được không?"
"!!!"
Tim ngài Hách đang nhảy disco! Rất nhiều người gọi hắn là đẹp trai, thế nhưng một nghìn người có gọi cả ngàn lần cũng không có lực sát thương bằng một tiếng này của thầy Chu.
Anh chỉ thấy hắn hấp háy miệng, mặt mày sốt sắng, ý cười càng rõ ràng, tự dưng anh rất muốn làm gì đó vào lúc này.
Là chuyện mà các cặp tình nhân sẽ làm với người yêu của mình...
Suy nghĩ này chỉ vọt qua trong giây lát, đợi đến khi Chu Mạt tỉnh lại mới cảm thấy ngạc nhiên vì nó.
Cuối cùng Chu Mạt không làm gì cả, anh chỉ nhẹ nhàng day bóp tay của Hách Tuấn Anh rồi vào nhà.
Thầy Chu đóng cửa xe, ngăn chặn những luồng gió lạnh cuối cùng tính toán chui vào trong xe tập kích.
Ngài Hách gục ngã trên vô lăng, xuyên thấu qua lớp kính thủy tinh "vọng phu", vừa vui vẻ vừa ảo não nghĩ: Sao cậu ấy không mời mình vào nhà ngồi một lúc, lâu lắm rồi không tới nhà cậu ấy, rất muốn vào.
...
Đêm hôn đó, ngài Hách lại trằn trọc trở mình.
"Anh Tuấn."
Trời ơi!!!
Ngài Hách lăn lộn khắp giường!
"Beep-"
"Alo... Anh giai à, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750658/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.