Ngài Hách đưa máy quay xong tính về xe ngủ tiếp.
Bước ra khỏi rạp hát, hắn đi dọc hành lang, vô tình bắt gặp thầy Chu đang bê một cái hòm lớn.
Thầy Chu cũng thấy ngài Hách, cái hòm trong tay cũng không ôm vững, suýt thì rơi xuống đất.
Ngài Hách nhanh chóng vươn tay đỡ, thầy Chu ngẩn người, nói cảm ơn.
"Không cần khách sáo vậy... Hơi nặng, tôi và cậu cùng bê nhé."
Tầm mắt của thầy Chu từ đầu tới cuối chỉ nhìn mặt ngài Hách.
"Được."
...
Cô Hà vui muốn chớt.
Không phải hợp thường, là siêu siêu hợp...
"Thế nhé Gia Huân." Cô Hà nói: "Chỉ là cảnh cuối thôi, lát nữa em nằm trên giường nhỏ giả vờ ngủ là được."
Trần Gia Huân khó hiểu: "Em không có lời thoại ạ?"
"Không nói chuyện được đâu, em nói ra thì lộ mất, em chỉ cần nằm yên thôi."
Trần Gia Huân gật đầu lia lịa: "Em biết rồi ạ."
Trên sân khấu.
Hách Tuấn Lãng tức giận hét: "Mấy người cũng không phải! Nếu là cô ấy chắc chắn sẽ đi vừa chiếc giày thủy tinh này!"
Người hầu bên cạnh nói nhỏ: "Hoàng tử, hình như nhà này còn một cô bé nữa."
Mẹ kế nhanh chóng nói: "Ấy, không cần để nó thử đâu, nó chắc chắn không phải là người hoàng tử đang tìm."
Mặt Hách Tuấn Lãng đen ngòm: "Cô ấy đây? Ta muốn cô ấy tới thử."
"Không không không, nó... Nó còn đang ngủ, nó, nó hết ăn lại nằm, chắc chắn không phải..."
"Ta không quan tâm nhưng chuyện đó, nói cho ta biết cô ấy đâu!"
Tiếng kèn kẹt khi mở cửa vang lên, ngay sau đó, một cái giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750656/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.