Thầy Chu nhẹ nhàng chạm vào cánh tay ngài Hách, hắn quay sang nhìn anh, sau đó theo hướng nhìn của anh, nhìn về phía người đang đứng trên sân khấu.
Thầy Chu lên tiếng hỏi: "Người họ Lương kia, là bạn của anh à?"
"Ừ, biết nhau hồi học cấp ba," hắn đáp, "là bạn tốt nhiều năm rồi, cũng phải mười năm có lẻ."
Thầy Chu nghĩ thầm, cấp ba... quen từ rất sớm.
Ánh đèn mờ ảo, ngài Hách không nhìn được cảm xúc trong mắt thầy Chu, chỉ nghe được giọng của anh: "Chắc quan hệ tốt lắm nhỉ."
Trong chớp mắt, ngài Hách không biết phải trả lời ra sao, hắn cụp mắt, nhìn cái đĩa trên bàn, giả vờ bình tĩnh nói: "Vẫn tốt, dù sao đã nhiều năm không gặp, cậu ta cũng mới về thành phố."
Vừa nói xong, bài hát trên sân khấu cũng kết thúc, Lương Chính mang theo hào quang lấp lánh của thần tượng, bình tĩnh thản nhiên xuống sân khấu, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.
Lương Chính ngồi về chỗ cũ xong, đúng như dự đoán, mấy người cùng bàn bắt đầu mon men bắt chuyện, có người còn muốn ký tên.
Ngài Hách nhân cơ hội này chăm chú ăn món ngon, chỉ là thầy Chu ngồi bên cạnh không nói gì nữa, cũng chẳng động đũa. Ngài Hách có chút khó hiểu, đồ ngon đến miệng cũng chẳng thơm nữa.
Không lâu sau, thầy Chu đứng dậy rời khỏi bàn ăn, ngài Hách lén lút nhìn theo, thấy thầy Chu cầm một ly rượu đi vào đám đông. Trong đám đông có chú rể nhỏ mặc âu phục trắng, ngài Hách nhớ ra thầy Chu là bạn học của chú rể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750652/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.