Note: Park Jimin là Phác Trấn Dân, mình quyết định để sang Hán Việt để edit thuận hơn. Các chương cũ sẽ được chỉnh sửa sớm.
- ---------------------------------------
I.
Bầu trời âm u, từng hạt mưa nhỏ tí tách rơi xuống.
Một chiếc ô tô đen chầm chậm dừng lại trước nghĩa trang, một lúc lâu sau, một người đàn ông cao lớn mặc chính trang bước ra từ trong xe.
Hắn dừng lại đóng cửa, mở ô, động tác chậm rãi mà cẩn trọng.
Hàn Ân Tuấn nghĩ thầm, đây có lẽ là cơn mưa cuối cùng của năm nay.
Cơn mưa dần nhỏ lại, hắn cũng thu ô về, trên tay cầm một bó hoa, tiến vào nghĩa trang.
Trong nghĩa trang trống trải, bóng dáng của một người phụ nữ mặc đồ đen quần dài rất nổi bật. Hàn Ân Tuấn đến gần, dừng bước, người phụ nữ kia cũng đúng lúc nhìn sang.
"Hàn Ân Tuấn?!" Người phụ nữ kia kinh ngạc trừng lớn mắt, hít sâu một hơi mới cất tiếng: "Sao cậu lại về nước?"
Trên mặt Hàn Ân Tuấn không cảm xúc, hắn chuyển tầm mắt tới bề mặt tấm bia. Đã mấy năm trôi qua, tấm ảnh trên mộ bia có chút mờ đi.
Hàn Ân Tuấn rũ mắt, chậm rãi nói: "Tới thăm anh ta."
Người phụ nữ im lặng một khắc, đoạn nói: "Mấy năm nay cảm ơn cậu. Đợi Phác Trí Tinh lên cấp ba, cậu không cần gửi tiền cho chúng tôi nữa. Tôi biết ngày ấy Trấn Dân đối xử với cậu không tốt, tôi thay anh ấy... Xin lỗi cậu."
Hàn Ân Tuấn vung tay, không để tâm, "Chuyện quá khứ không cần nhắc lại."
Người phụ nữ nhìn hắn, thở dài, nhanh chóng rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750646/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.