Hỏi một câu, nếu bạn được ngủ chung với người mình thích trên cùng một cái giường, bạn sẽ nghĩ gì?
Ôi thôi đừng nói nữa, lẳng đống suy nghĩ không hài hòa rác rưởi đó ra khỏi đầu ngay đi!
Thôi được rồi, Hách Tuấn Lãng tạm bình tĩnh rồi.
Dù sao cũng quen ngủ chung giường mỗi trưa với Trần Gia Huân.
Trần Gia Huân mặc quần soóc áo phông của Hách Tuấn Lãng, nằm trên giường ngái ngủ.
Đột nhiên, Hách Tuấn Lãng chộp lấy cánh tay trắng muốt, chỉ vào cái dây buộc tóc ở đó: "Cái gì đây?"
Trần Gia Huân sợ hết hồn, có chút khó chịu. Bé nhìn dây buộc tóc, nói: "Là của Lục Lục, em ấy không muốn nó nên đeo vào tay tớ."
Lục Lục chính là Lục Viên Hoa.
Hách Tuấn Lãng tức giận hỏi: "Sao em ấy lại cho cậu cái này?"
"Không biết... Nhưng mà đồ của con gái đẹp thật đấy... Này cậu làm gì đấy!"
Hách Tuấn Lãng kéo cái dây buộc tóc hồng ra, tiện tay lẳng vào thùng rác cạnh giường.
Trần Gia Huân không hiểu nổi: "Sao cậu lại ném đi? Là người khác đưa cho tớ mà."
Hách Tuấn Lãng phản bác: "Cậu không phải con gái, cũng không để tóc dài, dùng cái này làm gì chứ?"
Trần Gia Huân không hiểu nó tức cái gì, vô cùng nghiêm túc nói chuyện: "Tớ không dùng nó, nhưng cậu ném nó làm gì? Đây là đồ của cậu à?"
Hách Tuấn Lãng á khẩu không thể nói gì, lửa giận xông đầu khiến nó làm ra một chuyện không thể lý giải được.
Trần Gia Huân quay người sang chỗ khác không nói chuyện, bé cảm thấy chơi với Hách Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750622/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.