Thầy Chu phát hiện ngài Hách tiến tới, vội vàng dụi tắt điếu thuốc.
"Ngài Hách, làm phiền ngài rồi."
"Không không không, là làm phiền thầy Chu mới đúng. Thầy xem thằng nhóc này..."
Lời còn chưa nói hết, ngài Hách đã nhìn thấy trên cánh tay của thầy Chu có vài vết cứa vô cùng rõ ràng.
Vừa nãy lúc kính thủy tinh vỡ, thầy Chu lao tới bảo vệ nhóc Hách nên dính phải.
Thầy Chu cũng nhìn theo hướng của ngài Hách, anh phát hiện ra mấy vết thương, vội vàng nói: "A, mấy vết này à, không có chuyện gì đâu, ổn mà, không đáng lo đâu."
Ngài Hách bắt lấy tay thầy Chu.
Trước ánh mắt trợn tròn khiếp sợ của thầy Chu, ngài Hách lôi từ trong túi quần ra một dải băng cá nhân bản lớn, xé lấy vài cái, còn lại thì thả hết vào túi.
Ngài Hách xé từng miếng băng cá nhân ra, sau đó vô cùng cẩn thận đưa chúng lại gần cánh tay của thầy Chu.
Thầy Chu: "..."
Loại người gì thế này, mắc cái gì mà kè kè lắm băng cá nhân bên người thế!
Rất tiết kiệm phí đi viện!
"Lát thầy Chu về nhà kiểu gì?"
"Tôi đi xe buýt."
"Trước giờ vẫn ngồi xe buýt về?"
"À không, hôm nay là ngày cấm xe* thôi. Tôi qua thư viện dọn dẹp một lát, ngài cứ mang em Tuấn Lãng về trước đi."
*ngày hạn chế xe theo số: một số nước áp dụng hình thức cấm xe cá nhân theo ngày để giảm thiểu ách tắc giao thông
"Không có chuyện gì, chúng tôi không vội, để tôi giúp thầy dọn dẹp, tôi vô cùng xin lỗi vì chuyện hôm nay..."
Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/255260/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.