Chờ Du Triết Hãn đi rồi, Lâm Sơ Dương vội vàng cầm lấy túi thuốc đặt ở tủ đầu giường, tay chân lanh lẹ tiêm cho chính mình một mũi thuốc ức chế, tin tức tố trên người cuối cùng cũng ổn định.
Bỗng nhiên, điện thoại trên bàn vang lên, Lâm Sơ Dương sợ tới mức tay đang cầm ống thuốc ức chế bằng thủy tinh run lên, những mảnh vỡ thủy tinh rơi trên mặt đất không biết tung tích.
Lâm Sơ Dương cũng không rảnh nhặt nó về, tay chân luống cuống vội vàng đem điện thoại bắt máy.
"Uy, Sơ Dương! Cậu hôm nay sao thế này, còn chưa đến công ty, khách hàng đang đợi cậu kìa!" Âm thanh nữ nhân sốt ruột từ đầu dây điện thoại bên kia truyền đến.
Lâm Sơ Dương dùng bả vai cùng đầu kẹp điện thoại trên vai, tay thì thu thập những mãnh vỡ thủy tinh, miệng thì nói xin lỗi: "Xin lỗi, a tỷ, em ngủ quên, tỷ trước giúp em ứng phó một chút, em lập tức tới ngay, lần sau mời tỷ ăn cơm!"
"Được rồi được rồi, ăn cơm thì miễn, tỷ cần bữa cơm kia của cậu vậy sao? Tỷ đây giúp cậu ứng phó, mau mau tới đây đi!" A tỷ nhíu nhíu mày, hiển nhiên không nghĩ tới tiểu tử Lâm Sơ Dương này đáng tin cậy như vậy cũng có một ngày đi làm trễ.
"Được, em lập tức tới liền, cảm ơn tỷ!"
Lâm Sơ Dương tắt điện thoại, chạy như bay xuống lầu, lại phát hiện ở đây là một khu dân cư, cậu xoa xoa giữa mày, nhanh chóng tìm được địa điểm bảo an, sau khi dẫn cậu rời khỏi đây, cậu bắt taxi nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-tong-tai-co-cuoc-hen-khong/239750/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.