Lộ Lăng khóa trái mình ở trong phòng, dội nước lạnh tắm một lần, muốn làm cho mình bình tĩnh lại, nhưng thân thể cậu không có phản ứng nào khác ngoại trừ run lên vì lạnh.
Lâm Từ đi xuống lầu mua cho cậu một ít thuốc, lúc định quẹt thẻ mở cửa phòng, anh do dự một chút, cuối cùng chọn cách gõ cửa.
Lộ Lăng đang ở trong phòng tắm, không nghe thấy tiếng gõ cửa.
Lâm Từ nhấn chuông một lần nữa, cậu mới nghe được.
Lộ Lăng chỉ mặc một tấm áo choàng tắm dài, gần như nghiêng ngả loạng choạng bước ra cửa.
Cậu thở hổn hển, ngoài mạnh trong yếu hung dữ nói “Ai! Tôi không gọi phục vụ phòng!”
Lâm Từ bất đắc dĩ “Là anh”
Lộ Lăng nghe thấy tiếng của anh, thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó mới phản ứng lại “Sao mình lại thở phào nhẹ nhõm chứ?”
Tóm lại, mặc kệ như thế nào, vẫn phải cảm ơn trời đất vì người bên ngoài chính là Lâm Từ.
“Không phải anh có thẻ phòng sao?” Lộ Lăng mở cửa phòng ra.
Lâm Từ thấy tóc cậu ướt nhẹp, hỏi “Em không sấy khô tóc à?”
Lộ Lăng “Em làm gì còn sức mà sấy khô tóc!”
Tối nay cậu uống hơi nhiều rượu champagne, không biết ly nào đã bị bỏ thuốc.
Triệu Kiếm không sợ gây chuyện, nói cho cùng thì Lộ Lăng cũng chỉ là một diễn viên vô danh không tên không tuổi trong giới giải trí, gia cảnh chỉ khá giả, cùng lắm sau khi ngủ xong thì dùng tiền bịt miệng, thế nên lúc bỏ thuốc không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-toi-tro-lai-thoi-trung-hoc-cua-ba-minh/3541541/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.