Ảo tưởng ra một hắn không hình hài dáng vẻ thì làm sao có thể ôm đứa nhỏ được.
Một khi người bị mắc chứng bệnh này, chỉ biết ảo tưởng ra lý do ngụy biện cho chỗ không hợp lý, mà lý do đó chính là ba ba không thương và không muốn ôm con.
Lúc đó em ấy rốt cuộc đã chịu bao nhiêu ủy khuất, sau khi sinh ra đứa bé, ba ba chưa bao giờ nguyện ý ôm con.
Có lẽ là ghét bỏ, có lẽ căn bản là không yêu thương.
Nhưng mà làm sao hắn lại có thể không thương cho được? Bởi vì đây là kết tinh tình yêu của hắn và Omega mà hắn yêu nhất.
Trách không được từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn liền cảm thấy bé con này rất đáng yêu, chọc người yêu mến rất nhiều, giống như cục bông mềm mại cọ vào lòng hắn.
Chung Quyền cùng ôm lấy Hà Nhan và bé cưng: "Anh dĩ nhiên thích Nhị Nguyệt, bé cưng là con của anh, người anh muốn yêu thương chăm sóc cả đời, chỉ có duy nhất hai người thôi."
Hà Nhan lau nước mắt, Nhị Nguyệt cũng bị hắn nháo đến khóc lên rồi, người yêu và con của hắn trốn trong lòng ngực hắn khóc đến thương tâm, Chung Quyền luống cuống tay chân, chỉ kém chút nữa cũng muốn khóc theo luôn.
Thật vất vả dỗ dành hai người trong lòng xong, Chung Quyền lẽo đẽo theo Hà Nhan đi vào phòng bếp, bưng đồ ăn ra bàn.
Có xương sườn, có cá, đều là những món mà thời điểm Chung Quyền vẫn còn là Hà Bạch luyến tiếc ăn, hắn chỉ muốn để dành lại cho người hắn yêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-tinh-yeu-ao-tuong/479589/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.