"Bánh ngọt chắc hỏi được chứ? Cậu mua ở đâu? Ngon ghê ấy." Liên Thanh nói xong lại ăn một miếng, "Hoàn toàn không ngọt như mấy cái bánh hồi trước tôi ăn, đợt rồi Diệu An mua một cái, còn nói là bánh hạt dẻ trong tiệm bánh Nhật Bản đã mở ở Giang Châu mười mấy năm kìa, còn gì mà top 1 còn gì mà số lượng có hạn, kết quả ăn vô ngấy gần chết bất luận tôi uống kèm với cái gì cũng thấy buồn nôn."
Tất nhiên Thời Niên chưa từng ăn loại bánh ngọt trong cửa hàng thế này, trước không nói tới giá cả, mới nghe mấy từ như xếp hàng nè số lượng có hạn nè, cậu cũng chê.
"Rượu vang trắng bán ngọt mà, ăn kèm bánh ngọt vừa thì ngon hơn, tôi cũng sợ mua ngọt quá, cho nên mới tự làm." Rượu này Liên Thanh rót vào ly Cordial*, mà Thời Niên thì trực tiếp tu nguyên chai, cậu cố ý mang chai nhỏ theo để uống cho sảng khoái, cho nên bánh ngọt của cậu phối hợp với rượu tạo ra sự ngang ngược của hàng quán lề đường.
*Ly Cordial: ly dùng để uống rượu vang ngọt
"Tự làm? Ý là cậu tự làm hay là dạng phòng làm việc tư nhân?" Liên Thanh có chút bất ngờ.
"Đương nhiên là tôi tự làm, hơn nữa phòng làm việc tư nhân, bánh làm ra cũng đem bán." Thời Niên cảm thấy năng lực nghe hiểu của Liên Thanh có vấn đề, đã nói sợ mua ngoài bánh ngọt quá mới tự làm, chẳng lẽ bánh tư nhân làm thì không phải là mua sao?
"Không nhìn ra nha, cậu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-thuc-thoi/3557781/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.