Sau khi quay lại nhà trọ, Thời Niên lấy áo vest của mình ra, đầu tiên là cậu kiểm tra cổ áo, phát hiện đã được giặt sạch không nhìn ra một chút dấu vết, sau đó Thời Niên bỏ áo vest vào lồng chống bụi, thận trọng treo trong tủ quần áo, cậu nghĩ trước khi đồ vest mới làm xong nói không chừng còn có cơ hội mặc bộ này khi ra ngoài.
Chính là cái gọi là nhớ mãi không quên tất có tiếng vọng, ngày hôm sau Kha Doãn đã liên lạc Thời Niên, nói là có một tiệc nếm rượu gửi thư mời, hỏi Thời Niên có muốn đi cùng hay không, lần này là một tòa soạn tạp chí rượu vang mới ra mắt tổ chức, đầu tiên là tuyên truyền cho tạp chí thuận tiện quảng cáo cho thương hiệu, thứ hai thì cũng có ý tuyển nhân sự, nghe nói toà soạn bây giờ thường xuyên nhờ người ngoài viết bài, Kha Doãn cũng nhận một chuyên đề, nhưng anh bề bộn nhiều việc, cũng không thể kỳ nào cũng viết, cho nên anh muốn lần này dẫn Thời Niên theo, tiện thể đề cử một chút. Nhưng mà bởi vì đây là tòa soạn mới, cho nên Kha Doãn nói thẳng quy cách của tiệc nếm rượu không quá cao, khách mời đều là người hành nghề rượu vang chiếm đa số, phần lớn là sommelier giống anh còn có giảng viên, cũng không có người đại diện cao cấp.
Thời Niên tất nhiên nói cũng không sao, Kha Doãn chịu cho cậu cơ hội như vậy đã làm cậu vô cùng vui vẻ.
Dù sao các bạn học của cậu không phải học bài trong phòng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-thuc-thoi/3557726/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.