Diệu An không hổ là quý ông hàng thật giá thật, anh khẳng khái lấy thịt xiên nhúng, còn có chân gà lưỡi vịt mình gọi chia sẻ với Thời Niên, mà Liên Thanh thì ngồi đối diện uống rượu vang thối, ăn bánh hạt dẻ.
Lúc xem thực đơn Thời Niên cảm thấy quán ăn này rất là thần kỳ, trong thực đơn không nhiều món, nhưng kết hợp Trung Tây, bên cạnh đầu cá hấp ớt băm chính là trứng cá muối, phía sau bánh hạt dẻ chính là đậu phụ vàng, phong cách hết sức tùy ý.
Bây giờ trên bàn của họ chính là như vậy, trước mặt Thời Niên là beefsteak, trước mặt Diệu An là thịt nguội kho.
Thời Niên cầm dao nĩa, Diệu An đeo duy nhất cái bao tay.
"Không biết tôm hùm đất chừng nào tới mùa." Diệu An lột bao tay xuống bưng rượu lên uống một hớp, "Đến lúc đó Thời Niên cùng tôi ăn khuya đi, tôm hùm đất Tùng Sơn nấu cực ngon."
"Được, có cơ hội thì đi." Thời Niên nghĩ, có lẽ chờ tôm hùm đất tới muộn, họ đã sớm đường ai nấy đi.
"Không biết quý công tử có tới ăn hay không, tôi còn phải nhờ quý công tử tới để chúng tôi được miễn phí ăn thử," Diệu An nháy mắt với Thời Niên mấy cái, "Chẳng qua đến lúc đó chúng tôi chuẩn bị cho quý công tử tôm hùm biển, dù sao hắn chính là chủ quán trong các chủ quán."
"Thôi đủ rồi." Liên Thanh cau mày thả cái muỗng xinh xắn trong tay xuống, "Tôi mặc kệ cậu, cậu cứ nói mãi thì chừng nào mới xong, à mà, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-thuc-thoi/3557724/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.