"Mau lên xe." Liên Thanh nghiêng đầu, phiền não dùng ngón tay gõ tay lái.
"Không lên."
Thời Niên trả lời rất dứt khoát, cậu siết chặt áo vest trên người, cảm thấy vẫn có hơi lạnh, bởi vì áo là Diệu An tạm thời lấy, cho nên size không quá vừa, Thời Niên mặc vào quả thực có hơi lớn, lỏng lẻo, đêm gió thổi một cái thì lạnh thấu.
"Cậu cậy mạnh cái gì?!" Liên Thanh đưa ra nửa cái đầu hô, "Mau lên!"
"Tôi gọi xe rồi." Thời Niên hất cằm giơ điện thoại trong tay, "Xe lập tức tới ngay."
Đầu Liên Thanh tựa lên cửa sổ xe một hồi, mới cười lạnh một tiếng: "... Được rồi, tùy cậu."
Thấy Thời Niên không nể mặt như vậy, Liên Thanh cũng không muốn nói nhiều với cậu nữa, thì cũng do mình hèn thôi, trên ban công lầu hai hội sở thấy cậu run rẩy trong gió đông đáng thương quá, nghĩ hôm nay tiệc nếm rượu cũng ra như vậy rồi, nhiệm vụ của mình đã hoàn thành chuyện sau đó đều giao cho Diệu An làm, hắn mượn cớ bị pheromone quấy nhiễu nên đi trước, hắn nghĩ như vậy thì có thể danh chính ngôn thuận đưa Thời Niên về nhà.
Kết quả nhóc con này căn bản không lĩnh tình.
Không cảm kích thì cứ lạnh cóng đi.
Liên Thanh nghĩ vậy rồi rụt đầu trở về, trước khi trở về còn không quên nhìn Thời Niên một cái.
Trong lòng phiền não, động tác của Liên Thanh khó tránh khỏi thô bạo, chân hắn đạp lên cần ga chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất tiêu sái rời đi chỉ chừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-thuc-thoi/3557711/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.